Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

CHẲNG NỠ QUAY ĐI

http://i791.photobucket.com/albums/yy191/quehangpham/pUsq9PEQTWyJavyrwNbjA-1.jpg

TẠ LỖI



TẠ LỖI
Quế Hằng

Với em anh vẫn rất đầy vơi
Giờ trước vườn lan sắc rạng ngời
Hồng phấn lung linh phơi phới tỏa
Vàng ươm lóng lánh rỡ ràng phơi
Mỗi bông mỗi vẻ rung rinh thắm
Từng đóa từng hình lúng liếng tươi
Tạ lỗi cùng em, xin tạ lỗi
Lòng anh thay đổi trước hoa rồi

OAI GÀ TRỐNG





THỈNH THOẢNG CƯỜI MỘT BỮA CHO VUI CÁC BẠN HA

OAI GÀ TRỐNG
Quế Hằng

Tinh mơ trống cụ gáy ra oai
Nhặt sỏi đong đưa vẻ đấng trai
Phành phạch vài giây khoe tớ khỏe
Ó o đôi phút cậy ta tài
Chị em lũ lũ thây chăm sóc
Con cháu đàn đàn mặc kiếm nhai
Túng tấng cả đời ôi! đẹp mã
Xương già da cóc kiếu bai bai


NỖI NIỀM PHỐ CỔ

NỖI NIỀM PHỐ CỔ
Quế Hằng
Nhà em phố cổ đông vui
Đêm qua mưa xuống ướt người ngủ quên
Ông hàng xóm ử hừ rên
Kêu sao nước rỉ ở bên ấy vào
Cớ chi đêm cứ tuôn trào
Để ai tưởng bở nôn nao trong lòng
Nhà em sống giữa phố đông
Năm người mười mét ở chung một chòi
Nằm thì nằm ngồi thì ngồi
Cái rương cái áo để nơi chi mình
Đi nhẹ nói khẽ cho xinh
Đừng kêu chớ thở kẻo kinh động thầy
Đồn rằng nhà nước sẽ xây
Nào quy với hoạch theo mây cuối trời
Nóc nhà nước cứ rơi rơi
Đêm đêm hai đứa ôm đùi co ro

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

PHỐ VUI GIỮA CÓ CÁNH ĐỒNG







PHỐ VUI GIỮA CÓ CÁNH ĐỒNG
Quế Hằng

Phố vui giữa có cánh đồng
Nhờ ông dự án bỏ không lâu rồi
Tiếc thay ruộng mật bờ xôi
Lúa hương chết yểu cỏ tươi xanh rờn
Có nàng cắt cỏ sớm hôm
Tay liềm chân bước ủng ôm đùi gà
Nhìn em mắt ánh lửa hoa
Nụ cười bóp nghẹt hiền hòa trong ai
Thơm như một đóa hoa nhài
Nuôi bò vắt sữa tương lai rạng ngời
Cho anh cắt cỏ mình ơi
Anh thì vắt sữa em vui chăn bò
Mệt nhoài đêm gáy o..o
Mai lại chăn bò vắt sữa với nhau
Quế Hằng

thơ đường luật VỊ CỨU TINH





VỊ CỨU TINH
Quế Hằng

Trời phú Việt Nam vị cứu tinh
Tấm gương tướng Giáp sáng lung linh
Nhân từ gửi gắm đàn con cháu
Mưu lược đuổi xua lũ báo kình
Cả nước nghiêng mình lòng kính trọng
Năm châu ngả mũ ý tôn vinh
Một đời thanh bạch như vầng nguyệt
Dâng hiến non sông chữ thái bình

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

TRÁCH BÀ NGUYỆT


TRÁCH BÀ NGUYỆT
Quế Hằng

Nhớ lắm mình ơi đã quá lâu
Chẳng cùng để tỏa những cơn sầu
Lời thơ nghèn nghẹn không thành tiếng
Con chữ ngập ngừng chẳng thoát câu
Bà Nguyệt lơ là lười xe chỉ
Ông tơ đỏng đảnh ngại bắc cầu
Sao đành nỡ phụ tình chung thủy
Kẻ bắc người nam dạ héo nhàu





THƯƠNG ANH


THƯƠNG ANH

Cuộc sống bon chen trải mấy nghề
Thương mình nặng gánh chốn sơn khê
 Mong sao cửa sạch cho thơm đến
Ước những cơm ngon để ngọt về
Nhìn nắng vật vờ lòng thổn thức
Thấy mây óng ánh dạ đê mê
 Cây kia rụng lá buồn trong dạ
 Biết đấy đớn đau  buốt tứ bề
Quế Hằng



Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

TẶNG HAI GÃ GÀN




Vừa rồi có hai người bạn viết văn. Một anh ở Hà Nam trông đền mười cô gái Nam Hạ. Một anh ở Vũng Tầu ra chơi. Gặp nhau rượu vào lời ra trong văn.  ẢNH TRÊN LÀ HAI NGƯỜI ĐÓ. Nên QH viết tán dóc với hai bạn như sau

TẶNG HAI GÃ GÀN
 

(lưu Quốc Hoà, Nguyễn Quân)
Quế Hằng  
 

Một thứ văn chương thấy sặc mùi
Chiêm khê mùa thối với ươn ôi
Tên này giữ miếu mười cô gái
Kẻ nọ trông non chín nẻo đời
Gặp mặt mua dê tình chẳng dứt
Chia tay thúc ngựa nghĩa không rời
Mừng thay đôi bạn ngày tương ngộ
Để tớ bơ vơ tớ qué vui 



Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

thơ đường luật.THAN MÁY HỎNG





THAN MÁY HỎNG
Quế Hằng

Láp tốp hôm nay lại ốm rồi
Loay hoay khởi động toát mồ hôi
Ỉu sìu mặt đấy liu tiu ngủ
Ấm ức vít đây lọ mọ dùi
Lụi cụi đôi hồi không chịu mở
Xun xoe mấy bận chẳng thèm cười
Mình già, tớ biết nhưng đừng thế
Hãy gắng cùng nhau đến cuối đời

Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

KHÓC CHO NGƯỜI HÓA ĐÁ






KHÓC CHO NGƯỜI HÓA ĐÁ
Quế Hằng

Có tám mốt ngày vạn người đi mãi
Để vạn người hoài vọng nhớ trông
Ơi đức tổ Tiên Rồng ngài có thấy không ?
Nam ra bắc bao hòn Tô Thị
Chờ ai bây giờ bên dòng Thạch Hãn
Dưới đáy sông, xương trắng hỏi có còn
Đành đi chùa để xóa cô đơn
Nhưng trong dạ nổi cồn sóng vỗ
Một thời chiến tranh bao nàng nỡ dở
Anh khóc người dưới mộ.
Tôi thương kẻ vọng phu
Chẳng lấy được chồng tìm chốn đường tu
Lòng khao khát tiếng mình tiếng tớ
Coi như chết còn gì để ngỏ
Hỡi than ơi cũng một kiếp người
Trách mẹ cha sinh nhầm thế nhầm thời
Hòn vàng ngọc để rêu mốc bám
Phí son phí phấn,
Uổng lụa uổng là
Hỡi than ơi
Một kiếp đàn bà
27/7/2013

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUÂT. TẬP GIEO MỘNG TỪ 25-30


 Trời ơi chữ nghĩa chẳng bằng bèo
Viết lách thâu đêm bụng réo reo
Vắt óc tìm từ mông tóp móp
Mài tâm nắn chữ cẳng tong teo
Văn chương đưa bán đời nào khá
Thi phú đem cho phận cứ nghèo
Những tưởng khốn cùng đành gác bút
Nhưng còn hơi thở tớ còn đeo





 

 

 

27- LÀM THÂN CON GÁI



Tấm thân con gái quí nghìn vàng
Sao nỡ để mình gặp bất an
Ngoài phố lũ “dê” chân nhún nhẩy
Trong làng bọn hoẵng miệng huênh hoang
Thấy em beo béo khen khuôn nguyệt
Trông chị gầy gầy nịnh trái xoan
Lớn bé trắng đen “ai cũng đẹp”
Tin vào “quân tử” hóa tro tàn


 

 

28-NHÀ THƠ LÀM NỘI TRỢ

             
Nhà thơ đầu óc tận mây trời
Làm bếp mà tâm để khắp nơi
Đun nước, nước nhừ toi ấm mới
Nấu canh, canh nẫu hỏng rau tươi
Lơ mơ trông cháu hồn bay nhảy
Lớ ngớ lau nhà trí lượn bơi
Rán cá thành than xương khỏi hóc
Nồi niêu soong chảo cháy đen thui




 

 

 

 

29- ĐỒ SƠN


Bán đảo lô nhô những núi non
Sóng xô gió đẩy nắng chờn vờn
Lầu ông trắng trắng ngàn bông Đại
Gác mợ hồng hồng Vạn đóa Dơn
Hòn đẹp thế kia chi chẳng Dấu
Đồ xinh như vậy lẽ nào Sơn
Thông reo háo hức bên bờ bãi
Trai gái buông mình thả mởn mơn


30-PHAN KIM LIÊN VÀ THỊ MÀU


Kim Liên, Màu Thị có ai hay
Trai đẹp, hai nàng dạ ngất ngây
Thước ngọc đành lơ tìm lạc thú
Khuôn vàng thây kệ kiếm  mưa mây       -
Màu  mê Thị Kính hồn ngơ ngẩn
Liên thích Tây Môn dạ đắm say
Đành  chịu  trăm roi cho cái  lẳng
Lộn chồng cam nhận phách, hồn  bay


Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA TRỜI BAN




CỦA TRỜI BAN
Quế Hằng

Trời tặng nhân gian cặp núi hoa
Trắng mơn, khêu gợi vẻ kiêu sa
Tràn trề ngoài vỏ đong hương ngát
Ăm ắp trong tâm chứa nước ngà
Lão bố xun xoe đòi hũ rượu
Cu ti nhớn nhác giữ bình trà
Ai ai cũng mết như say bả
Ông cử, ông đồ thẩy thiết tha










NÚI CON GÁI
(ở Sapa Lao cai)

Kìa núi phơi xuân dưới nắng hồng
Như người thiếu nữ giáng thon ong
Lá non mơn mởn ôm sườn mỏng
Cành nõn tơ tơ ấp lối cong
Lạch nước trong veo đòi mải ngắm
Lúa nương vàng óng gợi mê trông
Ơn trời ban tặng miền sơn cước
Một chốn bồng lai thỏa cõi lòng
Quế Hằng

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

thơ đường luật T GIEO MỘNG TỪ B 21-25

21-MUỐN BƠI CÙNG

Đêm hè Nguyệt tắm sáng dòng sông
Mấy chị vui đùa ngụp bến trong
Cởi mở vỗ về  vùng  ngực én
Thả cương săn sóc chốn lưng ong
Gió vờn tóc mướt cười khanh khách
Nước vuốt da ngà  dỡn tỏng tong
Lũ cú bờ tre len lén nghé
Nghiêng nghiêng ngó ngó muốn bơi cùng

 

 

 

 CÔ HÀNG TƯƠI SỐNG



Tang tảng sáng ra hửng phía đông
Cô Hằng hàng hóa xếp chồng chồng
Cá tươi nguây nguẩy ngo ngoe vẩy
Rau mới mởn mơn ngỏng ngóc ngồng
Gà mái ngực đùi mòng mọng mọng
Lợn tơ mông má hổng hồng hồng
Kẻ ngồi người đứng chờ cùng đợi
Đắt khách  nên nàng cứ “mổng chông”




23-NHÀ ANH



Tặng anh Nguyễn Đăng Hành 16 vợ, nhà rất nghèo,
ngõ đất, không có nhà vệ sinh, không có cửa

Tôi đến thăm anh phía Bát Tràng
Đường quanh uốn lượn dọc rồi ngang
Chồng chồng thơ xếp không thành lối
Lớp lớp rau leo chẳng chỉnh hàng
Ngõ nhỏ rêu xanh giun đúm bạn
Nhà đơn gạch đỏ kiến đu đàn
Nhà cầu vườn rộng tha hồ “hát”
Trộm cũng lơ là chả muốn sang


24CÓ SƯỚNG KHÔNG


Tặng anh Hành 16 vợ


Nam nhi đa số muốn như ông
Chia sẻ nhiều nơi nghĩa vẫn nồng
Chỉ nỗi nhà neo mưa cứ ngụ
Phiền điều cửa thiếu trộm lơ trông
Đàn con cơm đói teo lòng đợi
Lũ vợ cơn đòi mỏi mắt mong
Đông đến chẳng chăn mà vẫn ấm
Là vua thật đó sướng hay không
5 5 2011




 

 

25-NGÕ CHẬT

 

Thực chất em đây của tốt lành
Xa gần ban tiếng đẹp như tranh
Nhờ công mẹ nặn cong mày thắm
Cậy đức cha trồng  lượn dáng thanh
Trong xã lân la  đầy chuối biếc
Ngoài làng tí tởn ối si xanh
Thôi "thương" chẳng được đành "thương"* vậy
"Ngõ chật" chen vào khổ tại anh


Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT UỔNG THÂN CON GÁI

UỔNG THÂN CON GÁI

Tặng một chị tên là Dần Sinh năm 1950. ko lấy được chồng, 
sống một mình nghèo khó đã phải đẻ thuê


Tuổi ấy nhiều cô bị "chống ề"
Đàn ông chinh chiến phải xa quê
Đẹp xinh, trong trắng teo lòng thảo
 Tài giỏi, đảm đang mốc tóc thề
Chẳng kẻ vén vun bồ rỗng rếch
Không người tưới tắm bụng tong te
 Thân hèn một chuyến mơ bồng bế
Kẻo phí cha sinh mẹ vỗ về 

Quế Hằng

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT CHẲNG THỂ

CHẲNG THỂ
Quế Hằng
Chỉ mới nghe thôi đã khoái rồi
Tim chi nhạy cảm thế tim ơi
Nhìn gà tưởng phượng đê mê dạ
Uống nước ngỡ bia hể hả hơi
Thơ phú chi mà thôi thúc nhạc
Hình hài sao lại phởn phơ đời 
Người đâu “Gieo mộng” cho đơm “mộng”
Cách trở quan san chẳng thể ngồi


THƠ ĐƯỜNG LUẬT

THÚ THẬT
Quế Hằng
Chuyện ấy xem ra tớ ngại ngùng
Cú đời thì nói cứ bi bung
Kiêng khem chẳng phải mà khô miệng
Thiếu thốn không qua vẫn rỗng lòng
Tim mộng thóc xay đà một đống
Dạ mơ thơ xả tới dăm chồng
Vì sao chả biết vì sao nhỉ
Để đến kiếp nào mới bống bông

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

THƠ ĐƯƠNG LUẬT NGÀY MƯA GIÓ

NGÀY MƯA GIÓ
Quế Hằng
Một ngày nhàn nhã đến cô đơn
Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn
Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt
Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn
Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn
Lọ mọ gu gơ chú chuột chờn
Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn
Thu mình bó gối tới hoàng hôn

ĐỜI MƯA GIÓ 
(họa ngày mưa gió)
Vò võ một đời phận chiếc đơn, 
Biết ai chia sẻ nỗi u hờn. 
Đơn côi giấc ngủ gầy thân liễu, 
Lạnh lẽo mâm cơm mỏng cánh chuồn. 
Bá ngọ căn phần cô quạnh chán, 
Chém cha số kiếp lẻ loi chờn. 
Đêm đêm khấn Phật, xin Bồ tát, 
Bố thí muộn màng mấy cái hôn. 

phamanhoa



CẢNH CHIỀU HÔM 
Lưu Dũng (họa ngày mưa gió)
Thương bà cảnh gối chiếc chăn đơn, 
Thiếu vắng yêu thương, thiếu giận hờn. 
Còn sắc còn tiền người đến kiếm, 
Hết duyên hết bạc khách quay chuồn. 
Nghe danh phận chị nhiều thằng mến, 
Biết tính nết bà  khối đứa chờn. 
Thiên hạ thích yêu người lắm của, 
Bà không mê bạc chỉ thèm hôn.

 2.ĐÃ KHEM
Quế Hằng(hồi họa ngày mưa gió)
Ai chẳng biết đây cảnh góa đơn
Nên thơ đôi chỗ có tình hờn
Thây cha lũ bướm lờ cùng lượn
Kệ bá bọn ong đến lại chuồn
Mùi mẫn đôi dòng cho yểng hót
Chát chua mấy chữ để dê chờn
Đã khem vị đắng không kham nữa
Cả bạc, cả tình lẫn cả hôn

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT GIÀY CŨ




GIÀY CŨ
Quế Hằng
Giày ấy xem ra cũ quá rồi
Nhưng là tri kỷ đó mình ơi
Chỗ dầy ôm ấp vùng da nhạy
 Khoảng lõm mân mê đoạn thịt lồi
Mỏng mảnh sợi dây thêu lẽ sống
Mong manh vết nứt dệt tình đời
Ngoài kia đồ mới dù khêu gợi
Anh vẫn nâng niu chẳng chịu rời

BÃI MA

BÃI MA
Quế Hằng
Lòng anh rộng lớn mênh mông
Mật vàng ngào ngạt nối dòng tỏa hương
Bướm ong vòng lượn muôn đường 
Kiếm tìm  mái ấm thói thường xưa nay
Như chim tìm tổ đêm ngày
Như hoa tìm nắng giát đầy ấm êm
Tim chàng bể cả êm đềm
Đã sâu lại rộng vào quên đường về
Tưởng rằng tê tái tràn trề
Nào ngờ là chốn bãi mê, mả hồn
Thải ra bao xác cô đơn
Chàng còn mê mải ca đờn chiến chinh
Hoa thơm quả ngọt đầy cành
Rắc bùa, nhả mật thỏa mình khoe oai
Chinh phục cho rõ tài trai
Mặc ai thôi mặc kệ ai đã từng

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

NGƯỜI YÊU ƠI


NGƯỜI YÊU ƠI!

Người yêu ơi ! Đêm qua mưa gió
Tiếng ếch kêu như tiếng trống vỗ vào tim
Em vẫn lạnh co ro trong tấm chăn mềm
Quờ quạng ôm, quờ quạng sờ
Lơ mơ rồi thảng thốt!

Người yêu ơi! ở nơi xa có biết
Chốn quê xưa em khắc khoải đợi chờ
Đâu có nhìn ai dù chỉ trong mơ
Vì người đã ngự đầy trong tâm nhớ
Từng phút từng giây quặn đau khổ sở
Ôm chặt sâu nụ hôn ấy ngọt ngào
Trời lạnh lùng, lòng dạ cồn cào
Mưa cứ xả,dỗi hờn ai tức tưởi

Chăn vẫn còn đây gối này vẫn đợi
Chiếu se lòng xa xót tiếc hồng hoa
 Người yêu ơi! có nghe tiếng thiết tha
Em vẫn đợi dẫu một trời xa cách
Quế Hằng


Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2013

Thơ đường luật ÁO MỎNG DÍNH MƯA




ÁO MỎNG DÍNH MƯA
Trung 30

Mỏng dính áo dài ướt dưới mưa 
Hỏi chàng thi sĩ chết hay chưa! 
Sóng tình chợt đập ngàn cơn thiếu 
Nét đẹp mà khen nửa tiếng thừa 
Đời đã ban cho sao chẳng ngắm 
Trời đang tị nạnh cũng không chừa 
Lại người em gái trên đường cũ 
Mỏng dính áo dài ướt dưới mưa.

 


ÁO MỎNG DÍNH MƯA


Quế Hằng

Vóc ngọc vô tình bị dính mưa
Phong phanh áo mỏng lộ ra  chưa
Tan lòng kẻ nọ  đôi đường thiếu
Xót dạ người kia mấy khoảnh thừa
Dù móm trời cho no vẫn muốn
Dẫu tàn đất thí chết không chừa
Hỡi ai có của xin đừng để
Vóc ngọc vô tình bị dính mưa

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

Thơ đường luật Quế Hằng VƯỜN XINH



VƯỜN XINH
Quế Hằng
Tớ có xinh xinh một mảnh vườn
Đất đai màu mỡ tốt xanh mơn
Sáng ra tưới nước hoa hơn hớn
Chiều đến vun vồng lá mướt mươn
Mấy chú ong vàng là lượn xớn
 Vài anh bướm trắng xí xơn luồn
Ngày xưa hoang hóa không thèm tớn
Nay thấy thơm tho lại muốn vờn
24/4/2013

Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

thơ đường luật Quế Hằng KHỔ HỌC




KHỔ HỌC


Mê mẩn làm thơ đúng luật đường
Đun đi, ninh lại vẫn thành tương
Ngày mài sử sách ghi vài lớp
Đêm nấu kinh  thư đọc mấy chương
Nhờ bạn chỉ bày trông đã  cảm
Cậy thầy dạy dỗ thấy mà thương
Mía vườn xay kỹ sôi vừa độ
Thơ phú rồi ra cũng tỏ tường
Quế Hằng


Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT Quế Hằng T (Gieo mộng) 16-20


16-CHỒNG CÒN TANG TÍNH


Số kiếp gặp anh khổ cả đời
Còn đâu má thắm nụ cười tươi
Sáng ra chạy chọt chân nhừ tử
Tối đến chờ trông dạ rối bời
Nửa kiếp nhọc nhằn không biết nghỉ
Cả đời tăm tối chẳng hề ngơi
Chồng còn tang tính thơ cùng nhạc
Mặc kệ thân em có thấu trời

 















17-HÀNG GÀ

Chợ búa chao ơi dãy bán gà
Mải mê anh dạo vào rồi ra
Thon thon lẳn lẳn đùi cùng cổ
Bóng bóng nhầy nhầy thịt với da
Vênh váo ngóc đầu mào đỏ chót
Điệu đà xòe cánh lông vàng ngà
 Cô hàng ve vuốt đôi lườn mập
Chìa chiếc phao câu đón khách qua
13 /6 /2011



18-CÒN  MẢI THẬP THÌNH



Nằm giữa ngã ba tam giác xinh
Một đi Hòa Lạc, một Hòa Bình
Cờ ren viền mép bay phơi phới
Xe rác kề hông nhún xập xình
 Kẻ dưới nhìn vào thôi mặc kệ
Người trên ngó tới cũng làm thinh
Nghe đâu quan chức nhiều "tài đức"
Còn mải đua tranh với "thập thình”


 

 

19- CÓ NÊN CHĂNG

Quế Hằng họa Nguyễn Đình Sơn

Thấy bạn muốn lên gặp ả Hằng
Niềm vui nhộn nhịp sức dư tăng
Nghe đâu Vương Mẫu vời đòi Nguyệt
Lại thấy Lão Trư quấy nhiễu Trăng
Thôi cứ chốn trần hay lắm nhỉ
Cần chi cõi phật  thú nhiều chăng
Non xanh nước biếc vui thi họa
Tiên giới làm sao có thể răng

20-HỎI CHỊ HẰNG


(Thân Tặng Quế Hằng)
 NGUYỄN ĐÌNH SƠN-AN KHÁNH-HOÀI ĐỨC-HÀ NỘI

Ước muốn lên cao gặp chị Hằng
Đâu ngờ nay gặp chị tung tăng...
Vườn xuân thi viện...sang tình bạn
Bờ lốc(Blog) cá nhân...rạng ánh trăng.
Nguyễn Khuyến,Tú Xương về đó hả?
Xuân Hương, Nguyễn Bính đến đây chăng?
Nơi này thơ mộng vui vầy lắm
Chị ở luôn đây mặc cuội răng?

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Thơ Đường luật Quế Hằng đến b15 "Gieo mộng"


Đến bài thứ 15 tập gieo mộng

11- AO XINH

Thấy cái ao xinh cứ muốn đào
Có chi lắm kẻ phải lao đao
Lục bình lúng liếng xòe môi rộng
Lồng vực chùng chiềng  ngẩng cổ cao
Ông bác tràn trề tình bát ngát
Cậu choai ăm ắp ý dồi dào

Nước trong leo lẻo khơi thi hứng

Đẹp thế nào ai chẳng muốn nhào



12-AI CHẲNG THÍCH

 

Ao đẹp nào ai chẳng hám đào
Lượn lờ mai thuổng sáng như đao
Chỗ này mươi chú nông dân giỏi
Nơi nọ  răm chàng trí thức cao
Say đắm chẳng qua tâm rộn rã
Si mê bởi sẵn lực dồi dào
Tinh khôi trong trắng nhìn là thích
Làm lụng ngơi tay lại nhảy nhào
6 /2011





 

 

 

13-BÁNH BAO BỌC MÍT


Bánh bao bọc mít thấy người khen
Lạ lạ hay hay dạ bỗng thèm
Ruột  trắng trộn đen nhìn tựa nộm
Vỏ vàng thoa bóng ngó như kem
Thơm thơm mọng mọng vừa tay ướm
Mẩy mẩy thon thon thỏa mắt xem
Nưng nức hương bay khơi hứng khởi
Ăn ngon tay dính cứ lèm nhèm




Thân phận ốc nhồi anh chẳng chê
Dù rằng ngõ hẻm chốn thôn quê
Lân la ngắm nghía rồi mân mó
Mê mải cọ kỳ lại vặn vê
Âu yếm hít hà đà khoái khoái
Hả hê mút mát đến phê phê
Say sưa tựa rượu dồn cơn khát
Một bữa  no nê bõ chuyến về


 

 

15-AO NHÀ

 


Ao nhà chẳng rộng cũng không sâu
Mấy bác mon men muốn đặt thầu
Chú Tý vênh vang mang dậm, lưới
Chàng Ty tí tởn vác đăng, câu
Khách  đi vội  vã sờ bao nải
Chủ đứng thong dong nắn  túi hầu
Có của xinh xinh cao giọng thách
Si mê cho chết đợi còn lâu
6 2011


Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

LỜI NGỌT NGÀO AI NÓI


LỜI NGỌT NGÀO AI NÓI

Thanh socola đắng
Năm nay có ngọt không
Mùa valentine trước
Ngọt thấm sâu vào lòng
Valentine năm ấy
Mặt giáp mặt ai cười
Lời ngọt ngào ai nói
Tình em nắng vàng tươi
Lời ngọt ngào ai nói
Vắng em đông tràn sang
Lời ngọt ngào ai nói
Em mùa xuân rộn ràng
Rồi Valentine đến
Em nhớ socola
Nhớ vị ngọt năm ấy
Nhớ đắng cay ngày qua
Socola ngọt thế
Anh quen mua làm quà
Năm nay ai ăn nhỉ
Người nào đó vậy ta ? 
Quế Hằng