Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

THƠ ĐƯƠNG LUẬT NGÀY MƯA GIÓ

NGÀY MƯA GIÓ
Quế Hằng
Một ngày nhàn nhã đến cô đơn
Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn
Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt
Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn
Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn
Lọ mọ gu gơ chú chuột chờn
Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn
Thu mình bó gối tới hoàng hôn

ĐỜI MƯA GIÓ 
(họa ngày mưa gió)
Vò võ một đời phận chiếc đơn, 
Biết ai chia sẻ nỗi u hờn. 
Đơn côi giấc ngủ gầy thân liễu, 
Lạnh lẽo mâm cơm mỏng cánh chuồn. 
Bá ngọ căn phần cô quạnh chán, 
Chém cha số kiếp lẻ loi chờn. 
Đêm đêm khấn Phật, xin Bồ tát, 
Bố thí muộn màng mấy cái hôn. 

phamanhoa



CẢNH CHIỀU HÔM 
Lưu Dũng (họa ngày mưa gió)
Thương bà cảnh gối chiếc chăn đơn, 
Thiếu vắng yêu thương, thiếu giận hờn. 
Còn sắc còn tiền người đến kiếm, 
Hết duyên hết bạc khách quay chuồn. 
Nghe danh phận chị nhiều thằng mến, 
Biết tính nết bà  khối đứa chờn. 
Thiên hạ thích yêu người lắm của, 
Bà không mê bạc chỉ thèm hôn.

 2.ĐÃ KHEM
Quế Hằng(hồi họa ngày mưa gió)
Ai chẳng biết đây cảnh góa đơn
Nên thơ đôi chỗ có tình hờn
Thây cha lũ bướm lờ cùng lượn
Kệ bá bọn ong đến lại chuồn
Mùi mẫn đôi dòng cho yểng hót
Chát chua mấy chữ để dê chờn
Đã khem vị đắng không kham nữa
Cả bạc, cả tình lẫn cả hôn

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT GIÀY CŨ




GIÀY CŨ
Quế Hằng
Giày ấy xem ra cũ quá rồi
Nhưng là tri kỷ đó mình ơi
Chỗ dầy ôm ấp vùng da nhạy
 Khoảng lõm mân mê đoạn thịt lồi
Mỏng mảnh sợi dây thêu lẽ sống
Mong manh vết nứt dệt tình đời
Ngoài kia đồ mới dù khêu gợi
Anh vẫn nâng niu chẳng chịu rời

BÃI MA

BÃI MA
Quế Hằng
Lòng anh rộng lớn mênh mông
Mật vàng ngào ngạt nối dòng tỏa hương
Bướm ong vòng lượn muôn đường 
Kiếm tìm  mái ấm thói thường xưa nay
Như chim tìm tổ đêm ngày
Như hoa tìm nắng giát đầy ấm êm
Tim chàng bể cả êm đềm
Đã sâu lại rộng vào quên đường về
Tưởng rằng tê tái tràn trề
Nào ngờ là chốn bãi mê, mả hồn
Thải ra bao xác cô đơn
Chàng còn mê mải ca đờn chiến chinh
Hoa thơm quả ngọt đầy cành
Rắc bùa, nhả mật thỏa mình khoe oai
Chinh phục cho rõ tài trai
Mặc ai thôi mặc kệ ai đã từng