Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

ĐIỂM TỰA




ĐIỂM TỰA

Trời mưa phùn

Gió ngoài kia gầm rít

Điện nhập nhèm lúc có lúc không

Căn nhà rộng
 Mình em lòng đối mặt với lòng

Hơn lúc nào mong cùng anh thủ thỉ

Rét tê tái giá anh che cho nhỉ
Muốn hay không em vẫn phận đàn bà

Cũng yếu lòng nước mắt cứ tuôn ra

Trong cô quạnh vẫn chỉ là mảnh lụa
Hồn trống rỗng mong anh làm điểm tựa


Muốn gọi anh nhưng anh quá xa xôi
Khuya mất rồi,Trời cũng sắp sáng rồi

Đôi tiếng nữa nắng ngời lên phía đó

Những mong rằng anh gửi cho theo gió

Giọt nắng hồng cho cây cỏ tươi xanh

Mong qua đêm trời lại trong lành

Điểm tựa là anh

Cho lòng em bớt lạnh

Hãy ôm em cho vơi niềm cô quạnh

Anh đừng đi nhớ nhé có em chờ!


Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2015

VƯỜN EM















VƯỜN EM

Chả cần phải mướn người cày

Mà sao đẹp quá vườn cây luống cà

Rau thơm đu đủ của nhà
Lại thêm vàng rộm cúc hoa ngập trời
Mướp non rủ bướm đến chơi
Xu hào bắp cải ngát trời xanh xanh
Rau tươi quả ngọt mát lành
Cháu con đùa bỡn chạy quanh bốn mùa
Ao sâu đón nắng ban trưa
Ai thèm xin chớ vào bừa vườn em
Quế Hằng




Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2015

HỎI ĐÁP VUI







Chán đời muốn khóc lại cười
Muốn bình mình lại ngậm ngùi hoàng hôn
Mời các bạn đọc bài thơ vui
HỎI ĐÁP VUI
Quế Hằng
Hỏi cái gì to nhất
Phải chăng là trái tim
Bởi rằng ai ôm nổi
Một tình yêu mỏi tìm
Hỏi rằng đâu sâu nhất
Đáp lòng dạ con người
Bởi nào ai đo nổi
Sâu hơn là biển khơi
Hỏi rằng đâu dài nhất
Đáp nỗi nhớ người thương
Bởi trót ghim vào dạ
Đến chết còn vấn vương
Hỏi chốn nào đẹp nhất
Đáp gương mặt người yêu
Bởi hoa nào sánh nổi
In mãi trong tim điều
Con người là trên hết
Sâu thẳm và lớn lao
Chỉ chúng ta mới có
Tình yêu mênh mông sao