Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2012
Thơ đường luật Quế Hằng -Anh nhầm
ANH NHẦM
Quế Hằng bị đau dạ dày. Bạn muốn đến thăm QH từ chối.
Nên bạn đùa: tưởng QH tốt bụng mà hóa xấu dạ. vậy có bài thơ này)
Thấy bạn mặt cười thoắt nở hoa
Tưởng em tốt bụng lắm cơ mà
Tóc mây mướt mát hương thoang thoảng
Da ngọc mơn man sắc nõn nà
Nghe phú tâm can thèm lả lướt
Nhìn hình hồn vía muốn lân la
Nào hay “xấu” dạ nghe buồn quá
Chẳng để cho nhau được biết “nhà”
Đòi thơ
QH độ này sức khoẻ ko tốt, Cứ bệnh nọ sọ bệnh kia. Hiện nay QH đang điều trị tại bệnh viện Tuệ Tĩnh tiến triển khá tốt nên có mấy bài thơ vui về đi chữa bệnh.Được các anh chị quan tâm hỏi han QH rất cảm động. Thông cảm cho QH ko đủ sức để đáp lễ từng bài một nên viết vài dòng nầy để tỏ lòng cảm ơn sự ân cần hỏi han của các anh chị. Cho Quế Hằng gửi lời cảm ơn chân thành tới các bạn thơ. Chúc các bạn luôn mạnh khoẻ.
ĐÒI THƠ
Quế Hằng
Bạn bè khắp chốn cứ đòi thơ
Đâu biết Hằng tôi khổ chẳng ngờ
Sáng chịu mấy thầy vần nát thịt
Chiều cam các chú chọc tan cơ
Há mồm thuốc đắng tu bằng hết
Ngửa cổ rượu hăng bóp đến bờ
Ấy thế nào thui hồn tưởng nhớ
Mong sao chóng khỏe bạn thôi chờ
HƠN CẢ THUỐC
Quế Hằng
Tặng thạc sỹ, Bác sỹ Chính, khoa châm cứu, bệnh viện Tuệ Tĩnh
Túm chặt lấy người vuốt khắp thân
Tay lên tay xuống bắt đầu dần
Nắn vai ấn cổ sờ soạng gáy
Vê cằm đẩy má vuốt ve gân
Thầy cố lấy đà lòng hối hả
Em buông thả lỏng dạ bần thần
Tháng ngày săn sóc đau tan biến
Châm bóp, tay thần cứu bệnh nhân
Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012
than ốm
THAN ỐM*
Quế Hằng
Ốm thế la sao? chẳng
thấu trời!
Ngồi lên đom đóm
lượn muôn nơi
Nhờ con muốn gọi mồm
co thắt
Cậy chị toan vin cẳng
rụng rời
Điện thoại thều
thào không sõi tiếng
Nhắn tin nhấm nháy
chẳng thành lời
Dù dờ vào mạng cho
nguôi nhớ
Vừa mới gu gờ đã hết
hơi
*Đợt vừa rồi ốm
quá tự diễu mình cho vui
Nhầm
Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012
THÁC NƯỚC
Thác nước ầm ầm chảy giữa rừng
Um tùm cây cối kín bưng bưng
Rậm rì đôi mảng xanh rêu bám
Lướt thướt một
dòng trắng bọt tung
Trên dốc tựa dây dần
dật đổ
Dưới hồ như lụa nhẹ
nhàng rung
Cảm tranh cảnh ấy
chim đua lượn
Há chẳng tình đây
cũng hát cùng
Quế Hằng
NHẦM
Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012
Tổng hợp thơ tự do từ 41-50
41
|
CÔ HÀNG TRỨNG
Quế Hằng
Toe toét cười, a ha cô đã đến Cô đẹp xinh, cô mua trứng đi cô Ngắm nhìn tôi từ kẽ tóc đến chân tơ Như trẻ nhỏ gặp Hằng Nga ngày tết Tôi ngộ nhận tưởng mình cũng tuyệt Nhưng thấy mình đâu có đẹp chi đâu Nếu so ra chị bán trứng dãi dầu Mưa cùng nắng mà sao trông cũng được Đôi mắt lá dăm, nụ cười đằm thắm Má ửng hồng dưới nắng cứ hây hây Người đẹp thế mà bán trứng ở đây Tôi là chồng cô tôi nhốt đêm Tôi khóa cả ngày Đùa môt chút, mặt mày cô xịu xuống Cô thỏ thẻ vài lời luống cuống Khổ lắm chị ơi! cái phận đàn bà! Đớn đau hoài, thương đời đến sót sa! Số phận em chồng như- là tên trộm Ngày rượu chè ,tối cơ bạc đêm hôm Đánh em đòi tiền,xong lại đòi hôn Tức muốn chết luôn mà không chết được! Những đứa con sợi dây ràng buộc Trói lấy mình như trói tội nhân Em phải lần hồi thanh toán nợ nần Cô hàng trứng rơi ,rơi ,giọt lệ! Nghe nàng nói lòng tôi đau xiết kể! Hóa ra đời bạc phận chả riêng ai Biết làm sao truân chuyên bám lấy hoài Trứng tròn trịa,đời ai thì méo mó Hy vọng trứng rạch ròi phần trắng đỏ Để mong rằng –cô trẻ mãi mai sau! QH14/12/09 |
|
42
|
GIỐNG MẸ MỘT NỬA
THÔI
MẸ không sinh ra con Nhưng con vẫn là con của mẹ Trong mẹ có con trong con có mẹ Hai mảnh đời nửa giống nửa khác nhau * Cũng tảo tần cơm áo cháo rau Cũng lận đận một đời mưa gió Đã nhiều xuân không còn xuân nữa Mặn mòi cơm áo! Niềm vui là những đứa con thơ đứa bò, đứa đi Vẫn ngúng nguẩy ngây thơ Nhìn bọn chúng lòng bà thêm ấm lại Nghĩ cũng cực xuân đi xuân lại , lại Cô quạnh cõi lòng, cô quạnh cả sắc xuân Đêm đông lạnh gió rét- rét ngàn lần Ngày nắng gió- ngàn lần thêm nắng gió Cứ tảo tần, cứ lần hồi, từng bữa Họ đói nghèo- ta còn đói nghèo hơn Họ tràn mi- ta thổn thức nguồn cơn Ngày qua ngày cũng đến ngày con lớn Đã biết thương mẹ hơn là mẹ tưởng Đã biết yêu mẹ;hơn mọi thứ tình yêu * Thôi mẹ ơi! mẹ chớ buồn nhiều! Con yêu mẹ! nhớ mẹ nhiều lắm mẹ! Mẹ hãy tin rằng con -là con của mẹ Là đứa con- giống mẹ một nửa thôi QH /5/ 1/ 2010 |
|
43
|
NGẠI NGÙNG
Xa đâu chỉ mấy bước chân Rằng về hay ở tần ngần mãi thôi Về thì tiếc lá lả lơi Tiếc quả chào mời mọng ngọt vàng thơm Nguồn cơn! ơi hỡi , nguồn cơn Em về kẻo mẹ đêm hôm đợi chờ Rằng em mê mải khách thơ Quên cả mẹ chờ, quên cả con mong Ở nhà tay bế tay bồng Đến đây vườn quả thong dong cùng người Em về mai sẽ sang chơi Em vui cùng người hái quả chuyền tay Quả ơi hãy nhớ tay này Xin đừng nhầm với bàn tay người nào QH 24 1 2010 |
|
44
|
NHẠN ƠI
Ngày ngày -rồi lại ngày ngày Nhìn sông nhớ núi, nhìn cây nhớ người! Người ơi !ơi hỡi !người ơi! Bây giờ tôi biết tìm người ở đâu? Cung đàn reo những tơ sầu! Con ong nhả những giọt giầu nhớ thương! Con tằm nhả nỗi vấn vương Chim câu mỏi cánh- tình thương nỗi lòng Chim ơi! chim có mệt không? Cố mang một sợi tơ lòng cho ta!
Nói rằng đây có chút quà
Nhỏ thôi nhưng đủ mặn mà nhớ nhung
Ngày mai theo cánh chim hồng
Người ơi chớ để ta mong nhé người
|
|
45
|
CÁM ƠN NHÂN NGÀY 8 - 3
Hôm nay QH vào mạng thấy các anh tặng thơ nhiều quá QH rất cảm Xin tặng lại các anh vài vần thơ thay cho lời cảm tạ! Hôm nay mồng tám tháng ba Hoa từ trong ngõ ,hoa ra ngoài đường Hoa từ ánh mắt vấn vương Hoa đến sở nhiệm,sân trường ngập hoa Vào thi viện mở cửa ra Nhà em thơm ngát lá hoa ngập phòng Những lời chúc tựa đóa hồng Vui mừng Hằng thấy rộn lòng vấn vương Nỗi lòng đầy những tơ vương Một lời cảm tạ xin nhường cho hoa Cô đơn một gốc si già Hôm nay lại được nhiều hoa thế này Nỗi lòng xin được phơi bầy Trong lòng chôn rộn , vơi đầy niềm ơn Cám ơn hơn những nụ hôn Chúc các anh khỏe sớm hôm ,ngày ngày Xuôi ngược thi viện hăng say Giao lưu tình bạn cầm tay mặn nồng QH 9 /3/ 2010 |
|
46
|
TẾT
KHÔNG CÓ BỐ
Tết không có
bố thật chán thay
Mẹ thì công
việc ngập mặt mày
Thằng con đi học
đi chơi bạn
Tối đến về nhà
lại sỉn say
Giá mà tay mọc thêm đôi tay nữa
Lại còn đau ốm nghĩ thật
gay
Rau cỏ mua
nhanh ngay chợ tạm
Lá hoa ra cổng
mặc rủi may
Lấy đâu ra cảnh
vui chợ tết
Khói hương lủi thủi cúng cha thầy
QH mồng hai tết Canh
Dần
|
|
47
|
BẾN CHỜ
"
Lạnh từ trong dạ lạnh ra
Rét từ ngã bảy, ngã ba rét về" Lòng tê tái, dạ càng tái tê Gió bấc vụng về ru mãi ko thôi Mưa lắc rắc rơi, rơi từng hạt Thánh thót chiều gió bấc mưa đông Con đò ngại chẳng sang sông Rét càng đậm bến càng mong đợi đò Cuộc đời như một giấc mơ Cuôc đời là cả bài thơ u buồn Bao năm chẳng được vuông tròn Mắt đã mỏi mòn cứ đợi cứ trông Trông trời mai ửng nắng hồng Để đò chẳng ngại sang sông - bến chờ. |
|
48
|
Ở LẠI
Đông qua xuân vẫn chưa qua
Vẫn đang chua chát sót xa thân gầy Ngóng mong từ bấy đến nay Xòe bàn tay, đón bàn tay của mình Hạt mưa xóa bụi em xinh Không bằng ánh nắng của mình, mình ơi! Nhân gian yêu lắm "mặt trời!" Xin người ở lại chút thôi nhé mình. 28/ 3/ 2010 |
|
49
|
|
|
50
|
GIÁ NHƯ
Giá như được sống giản đơn thôi Anh cày em cuốc cho vơi nhọc nhằn Lại thêm một lũ phàm ăn Lo rau, lo cháo, áo, khăn hàng ngày |
Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012
Một mùa thương nhớ
MỘT MÙA THƯƠNG
NHỚ
Quế Hằng
Vào thu tháng bảy
ngập mưa ngâu
Gieo rắc đó đây những
giọt sầu
Chức Nữ lê thê chờ
dưới bến
Ngưu Lang lướt thướt
đợi bên cầu
Trăng luồn khe cửa
tìm cha gọi
Gió lách mành thưa
hỏi mẹ đâu
Sướt mướt oan hồn
vồ cháo loãng
Cổng chùa xó chợ sợ
cành dâu*
Vợ hờ chăn đấy hoa
đôi đóa
Chàng hỡi trầu đây áo mấy xâu
Sao nỡ mặc tình
trơ tháng hạ
Đành lòng bỏ thiếp
vẫn xanh đầu
Người ta đôi đứa
cây sai quả
Còn đó mình em ruột
héo nhàu
Lăn lộn một năm bao
vất vả
Trời cho thời khắc
để thương nhau
* Người ta hay lấy
roi dâu để đuổi ma
mùa ổi nhớ thương
MÙA ỔI NHỚ THƯƠNG
Quế Hằng
Nhớ ngày này năm ngoái
Anh với em tay luồn vào tay
Dạo trên cây cầu mới
Ngắm mây bay cuối trời.
Chồng, chồng ổi chín
Thơm nức trong chiều thu
Hoàng hôn đỏ ửng
Tô má em rạng ngời
Anh cười tươi thắm
Ngây ngất trong vàng thu
Ngắm sông trong vắt
Nước trôi lững lờ
Đâu còn cuộn sóng
Sông hiền như thơ
Đứng trên cầu anh đã
Thỏa cơn mơ trở về
Hà Nội ơi, Hà Nội ơi
Để cho ai mãi nhớ
Rồi người lại phải xa
Người ơi xin người chớ!
Quên mùa ổi vàng thơ
Bên triền sông sáng đỏ
Hoàng hôn chiều thu đã
Sáng trong như muôn thuở
Người ơi người sao nỡ
Người vẫn chưa trở về
Đứng trên cầu ngắm hoàng hôn chín đỏ
Ruột gan như lửa những mong cùng chờ
Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012
THƯƠNG ƠI LỤT LỘI
Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012
Cái cối xay- TH TỪ 41-50
CÁI CỐI XAY
Muôn thuở xưa nay cái
cối xay
Ôm nhau khăng khít kể sao tày
Tênh hênh cậu dưới chồi mầm ngóc
Tơ hớ cô trên lõm lỗ xoay
Kẻ lắc rồi quay hồn chất ngất
Đằng nâng với đỡ nước tràn đầy
Mỗi ngày đôi lượt đây cùng đấy
Vật vã một đời những trận say
Quế Hằng
THƠ ĐƯƠNG
LUẬT TỔNG HỢP
MỜI CÁC BẠN ĐỌC & HỌA
41
|
CHỚ NÊN
Quế Hằng
Ai ơi
chớ gặp lại người xưa
Số
phận thôi đành trót đẩy đưa
Vật đổi một đời đà mấy nắng
Sao dời trọn kiếp đã bao mưa
Nhớ thương chi lắm răng long chửa
Hoài ngóng cho nhiều tóc bạc chưa
Má thắm, dáng thanh đâu mất cả
Giấc mơ kẻ cũ ắt xin chừa
|
42
|
CHỚ DẠI
Quế hằng(vui)
Ối chị em ơi
chớ dại nha
Hơi đâu ôm cái cũ ngày qua
Si non rễ móc
quành quanh ngõ
Đa cụ cành đan sát sạt nhà
Bướm lượn sao
đành hoa héo úa
Ong đua mà để sức hao già
Thời gian thấm
thoắt qua đi mãi
Ôm gối chong đèn thấu thịt da
2008
|
43
|
NGƯỜI ƠI HÃY VỀ
Quế Hằng
Mỏi mắt trông chờ hỡi cố nhân
Thẳm sâu vẫn ngỡ thuở
thanh tân
Gậy nâu mòn xám bao tầm hạ
Lá biếc
hoen vàng mấy độ xuân
Cánh
liễu nao lòng mong trở bước
Cành
tùng mòn sức nhớ dừng chân
Dạ
thầm giấu kỹ tình trong mộng
Nơi ấy người ơi chớ
ngại ngần
|
44
|
CHỜ NGÀY VINH HOA
Quế Hằng
Từ ngày anh
tới nước người ta
Để lại con thơ với mẹ già
Ruộng lúa, vạt rau không quản ngại
Đồng ngô, vườn quả chẳng nề hà
Áo cơm mơ ước vui lòng mẹ
Tiền của
mong chờ thỏa dạ cha
Gắng sức
chăm lo dù khó nhọc
Chờ ngày bố
nó được vinh hoa
|
45
|
CHỚ QUÊN NHỜI
Quế Hằng
Thiên thai cũng chỉ
thế mà thôi
Vai tựa vai ai chẳng muốn rời
Miệng nói ngọt ngào gây nỗi nhớ
Mắt trao lưu luyến gợi niềm vui
Tâm giao đôi đứa
tình đừng nhạt
Tri kỷ hai người nghĩa chớ vơi
Trăng đã tròn trăng rồi lại khuyết
Chỉ mong đằng ấy chớ quên nhời
|
46
|
Yến nhi xướng LỠ DUYÊN…
Tiếc nuối tìm về buốt gió đông Ta nay đã vỡ giấc mơ hồng Sang sông khóc kẻ buồn trên bến Tiễn bước thương người lặng cuối sông Đã biết không duyên nên chẳng đợi Thôi đành ru phận khỏi chờ trông Đường yêu lạc mất người tri kỉ Gói lại tình này có được không…
CHỢ TRƯA
Quế Hằng họa
Sao nỡ để tình lạnh
cuối đông
Chẳng thu cùng
vén lúc đang hồng
Đêm thanh thả tủi
đen sườn núi
Sáng vắng gieo sầu
trắng mặt sông
Trót lỡ chợ trưa
lòng vẫn đợi
Đành rằng rau úa
dạ càng trông
Trời đâu đành phụ
lòng vàng đá
Chớ buộc cuối đời
cảnh trống không
|
47
|
CHÔN HẬN
Quế
Hằng
Áo xanh ngày trước đã phai màu
Rực rỡ thuở xưa nay thấy đâu
Ánh mắt rầu rầu vương nỗi tủi
Nụ cười chan chát đọng niềm sầu
Nghiên buồn muốn đuổi người lười trí
Bút giận định xua
kẻ biếng đầu
Thấm thoắt quay nhìn về quá khứ
Tiếc đời chôn hận giải cơn đau
|
48
|
CHỚM THU
Quế Hằng
Thăm thẳm trời xanh thu đã sang
Thơm thơm ổi chín sắc hoe vàng
Gió lùa đung đẩy tình phơi phới
Mây lượn lửng lơ tứ rộn ràng
Nắng sớm gọi đòi mầm cúc mởn
Sương khuya níu kéo cánh sen tàn
Uốn câu bông lúa căng bầu sữa
Hứa hẹn mùa này thóc ngổn ngang
20/8/2011
|
49
|
CHỐN
XƯA
Quế Hằng
Về
đây quê mẹ chốn nương đồng
Người ấy lệ mờ lúc xuống sông
Thương hỡi
đa già trơ tháng hạ
Than ơi si cũ trụi ngày đông
Lang thang bờ cỏ cây khô lá
Lủi thủi ven sông nước cạn dòng
Tri kỷ nay đâu mòn mỏi ngóng
Một mình dạo gót với thinh không
|
50
|
NÓN KHÔNG QUAI
Quế Hằng
Chợ xa chân mỏi
nặng đôi vai
Những lúc nhọc
lòng muốn dựa ai
Trồng quả, quả
chua, không kẻ dụng
Bán hoa, hoa
héo, chẳng ai xài
Dù bao lăn lộn
cơm cùng áo
Cũng chỉ quây quần
sắn với khoai
Ước mãi mong
hoài rồi cũng chán
Chang chang với
nắng nón không quai
2006
|
Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012
BẮT ĐỀN
Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012
THƠ ĐƯƠNG LUẬT Cô đơn
CÔ ĐƠN 2
Cô đơn đến thế,
tái tê lòng
Mong bạn gọi hoài
nổi bão giông
Một mái nhà đơn buồn
sớm hạ
Đôi phên cửa vắng
lạnh chiều đông
Thùng thư trắng bệch
không nhòm khoắng
Trái bưởi vàng tơ
chẳng ngó bồng
Lũ nhện góc màn
giăng kín lối
Ngoài đường ong bướm
rủ rê dong
Quế Hằng
Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012
THƠ ĐƯỜNG LUẬT BA VẠN SÁU NGÀN NGÀY
Quế Hằng
Qua lâu kêu thét hỡi anh chồng
Trời đón họ từ mười mấy đông
Ba vạn ngày mưa cùng ảo mộng
Sáu ngàn đêm lạnh với hư không
Phép nhà cam chịu con mòn ngóng
Luật nước thôi đành cái mỏi mong
Giống tốt sòn sòn te tớn chạy
"Đeo dây buộc túm" mỏng mòng trông
Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012
31-40,Thơ Quế Hằng
VÌ SAO
31-40,Thơ Quế Hằng
Đã viết và có bài đã lên
trong blog cũng như thi vien.net.
QH thu gom lại kẻo thất lạc.Một
chùm thơ lục bát
Mong các bạn đọc và chia sẻ với
QH
1
|
VÌ SAO
Quế Hằng
Làm sao anh cứ thức đêm? Mọi miền thân thể cũng mềm ra theo Túi nghèo nhưng dạ chẳng nghèo Đừng quá ngơ ngẩn nhớ theo bóng vàng Bóng vàng đây vẫn lang thang Tâm hồn đau khổ cũng vàng xanh xao Ai ơi đừng thức đêm nào Đừng để thân thể hanh hao héo gầy |
2
|
LẠY TRỒI
ĐỔI GIÓ...
Rươu nào mà uống cho say Để tôi quên khóc cho người ngày xưa Hôm nay nắng, mai lại mưa Cô đơn rắc mãi cho thừa nhớ nhung Sơn khê dăm thẳm ngàn trùng Dám gì mong chữ tương phùng rồng mây Trời sao cay nghiệt bấy chầy Sợi dây sao thắt mỗi ngày mỗi đau Sa chân bước xuống ruộng dâu Nón phải che đầu ,tay phải hái nhanh Thân tằm rút- ruột cam đành Đời lươn chui đất -đã thành chuyện xưa Lạy trời đổi gió, chuyển mưa Cho tằm nằm võng Rồng đưa tằm về |
3
|
QUA ĐI
NHỮNG GIẤC MƠ HỒNG
Những giấc mơ hồng đã qua đi Chỉ còn lại mình ta, Những buổi chiều đông Những đêm mưa dầm Những ngày ảm đạm Vài chiếc lá vàng bay theo heo may Lay lắt Hỏi ai rằng: Xuân sắp đến chưa? Vâng! Xuân sắp đến rồi Nhưng đâu phải của ta? Xuân của đất trời Của những mầm xanh tuổi trẻ Đừng ngộ nhận kẻo dài hơi quá Ta chỉ thêm già , thêm tuổi mà thôi Chỉ mỗi năm nhặt thêm Một chiếc lá vàng rơi Rồi một mầm xanh Sẽ mọc lên đúng chỗ của ta Sẽ lại xanh Lại biếc Lại mơn mởn cành tơ Lại phất phơ để bao kẻ: Ngẩn ngơ mơ ước! Vâng quy luật !đúng là quy luật! Nhưng lạy Trời! cho con thêm chút nữa Trời ơi! Con còn chưa kịp hưởng Vị ngọt của tình đời! QH /2 / 2 /10 |
4
|
XUÂN MẸ XUÂN
CON
Con yêu mong ngóng mùa xuân Mẹ buồn lo lắng mỗi lần đông qua Đông qua xuân ghé vào nhà Mẹ lo gói bánh, mua quà cho con Con tung tăng thể chim non Mẹ soi gương thấy lại mòn thêm duyên. |
5
|
CHÚC TẾT NĂM
CANH DẦN
Tiết xuân năm nay trời đẹp lắm Mưa lây phây như rắc những hạt sương Liễu lướt thướt buông nhẹ cái mành vương Lả lướt rủ cành bên người thương ta đó Làm nũng mãi mà vẫn chưa bầy tỏ Vậy ta đây đành ngỏ đôi lời Liễu ơi liễu kém đào rồi Mùa này đào thắm liễu tươi sao bằng Đào tươi đẹp tựa sao băng Nhưng đào vẫn chẳng đẹp bằng chị em Không tin xuân đến thử xem Chị em ngời sáng rắc lên xuân hồng Quế Hằng hết đếm lại đong Đón xuân nay có vài dòng nôm na Chúc anh chi em chúng ta Mạnh gân, viết khỏe, xinh ra hàng ngày Cháu con anh em xum vầy Thơ ra bán chậy túi đầy tiền tiêu Sống lâu nhuận bút đều đều Quay vòng lại viết nhiều nhiều đó nha! |
6
|
SAY XUÂN
Lửa mừng thắp ngọn sáng trong
Long lanh mắt biếc nao lòng bạn xuân Mặt vui dạ lại tần ngần TRăng thanh quả ngọt để xuân bồi đền Ngày mai đón cánh chim quyên Môi mềm rựơu , đứng đầu hiên xuân chờ Hoa xuân chào dón khách thơ Trăng xuân môi nõn đợi chờ nụ hôn Vườn xuân phới phới lá non Bướm xuân nhẹ cánh khẽ vờn má em Say mèn quả đón khách quen Ngượng ngùng men rượu để quên khối tình |
7
|
TRONG RỪNG THƠ
VĂN MIẾU
Tôi lang thang trong rừng thơ văn miếu Những nhà thơ trong những làng thơ Già da mồi mắt sáng tóc bạc phơ Trung háo hức, lăng xăng ngược xuôi già cùng trẻ Mấy thanh niên xem chừng cũng khỏe Múa may, ngân, lăn lộn diễn thơ Háo hức mong chờ , mải tìm những đường tơ Bên gốc đa già , si cũ Tôi lang thang thẫn thờ trong rừng thơ cũ Ngắm mọi người hỏi mình đứng ở đâu Tôi đang trong rừng thơ - rỗn rã tiếng lao xao Dìu dặt sáo bay, sáo sậu Cả con đò dòng sông không bến đậu Tôi cố tìm xem mình đứng ở đâu Thanh niên dang tay Các cụ gọi chào Tôi hăm hở vô nhà già cùng trẻ Tôi nồng nàn ôm lấy những nàng thơ Tôi say mê, ngơ ngẩn, thẫn thờ Nguyên Tiêu tết Ngày thơ Hồn đất nước QH đêm nguyên tiêu năm canh dần |
8
|
TÍNH SAO ĐÂY
" Sóm làng đã đỏ đèn đâu Đợi em ăn dập miếng dầu em xang"(Nguyễn Bính) Đấy đây có một quãng đàng Ngựa xe có sẵn, đò giang cũng nhiều Quả thơm trái chín lòng yêu Em xang em sẽ hái nhiều đó nha Sợ rằng rồi lại lân la Chủ cầm tay mãi chẳng tha cho về Chị cười rồi chúng lại chê Em hết đường về anh tính sao đây Dùng dằng cành líu trăng gầy Trăng đêm đã gác ngọn cây chưa về! |
9
|
HẸN ĐÓN XUÂN
Cuối năm công việc bộn bề Thong dong vườn quả lòng mê mẩn lòng Nào đâu trầu thắm cau nồng Nào đâu quả mọng má hồng trái cây Nào đâu mát dịu bàn tay Nào đâu nhựa tiếp tình say đắm tình Cuối năm vườn trái lung linh Hẹn đầu xuân chén rượu mình trao nhau Hương thơm tỏa khắp vườn cau Xanh xanh mơn mởm vườn trầu lung linh |
10
|
HẰNG CHỜ
Với Diệu Linh một bạn thơ có ngĩa là Mặt trời
Kiếm ở nơi đâu chữ thật lòng Đời này tri kỉ kiếm dễ không? Mây che bóng Nguyệt đang buồn vắng Mười ba đông khóc trọn thờ chồng Nhiều đêm chăn gối vẫn phòng không Mắt mờ sức kiệt đã nhiều đông Đời người bao mười ba Linh nhỉ? Hỏi rằng kiếp sau liệu có không? Lam lũ đã mấy độ long đong Mấy độ tàn phai hết má hồng Mặt trời sưởi ấm bàn tay lạnh Đón bạn ngày mai lúc rạng đông. QH 21/1 2010 |
ĐỒ SƠN
ĐỒ SƠN
Quế Hằng
Bán đảo chen nhau những núi non
Sóng xô gió đẩy nắng chờn vờn
Lầu ông trắng trắng ngàn bông Đại
Gác mợ hồng hồng Vạn đóa Dơn
Hòn đẹp thế kia chi chẳng Dấu
Đồ xinh như vậy lẽ nào Sơn
Thông reo háo hức bên bờ bãi
Trai gái buông mình thả mởn mơn
Quế Hằng
Bán đảo chen nhau những núi non
Sóng xô gió đẩy nắng chờn vờn
Lầu ông trắng trắng ngàn bông Đại
Gác mợ hồng hồng Vạn đóa Dơn
Hòn đẹp thế kia chi chẳng Dấu
Đồ xinh như vậy lẽ nào Sơn
Thông reo háo hức bên bờ bãi
Trai gái buông mình thả mởn mơn
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)