Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

GIÀ RỒI CHỚ CÓ RA ĐƯỜNG

GIÀ RỒI CHỚ CÓ RA ĐƯỜNG
Già rồi chớ có ra đường
Kẻo không lắm chuyện khó lường cụ ơi
Cửa hàng san sát khắp nơi
Mỏi chân chớ nghỉ, hết hơi chớ dừng
Người ta mắng mỏ lung tung
Cụ kia sao lại lùng nhùng ở đây
Tôi còn buôn bán hàng ngày
Đã già lại xấu đứng ngay cửa hàng
Tuôn ra đủ thứ một tràng
Giấy đem đốt vía đốt vang cụ kìa
Thế là cụ lại phải đi
Mỏi chân đành chịu du di xó giường
Thủ đô một vạn phố phường
Cụ tôi ra đường chẳng chỗ dừng chân
Quế Hằng

YÊU QUẠT



YÊU QUẠT
Quạt thơ người ấy tặng hôm nao
Che mát nắng trưa ấp má đào
Trắng mướt màu uyên tung tẩy hót
Xanh mơn sắc lụa đẩy đưa chao
Chiều nồng thoả dạ thương khôn kể
Đêm nực hả lòng quý xiết bao
Có phải bùa yêu ai đã bỏ
Mà hồn ngây ngất nhớ nơi nào
Quế Hằng