Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

XIN CHỚ THỜ Ơ

Dòng người vội vã
Xe dap ô tô xe máy
Tất tả ngược xuôi
Có một tấm thân
Cằn cỗi đơn côi
Đang lẩy bẩy run run
Cùng dòng người xuôi ngược
Tôi bất chợt! chững lại cái tâm hồn
Lúc nào cũng viển vông mơ ước
Nhìn cụ già cùng một cây gậy nhỏ
Tấm thân khô hai chân rung lên như nhẩy múa
Hỏi có diễn viên nào bằng chân cụ được không
Cứ rung đều cùng chiếc gậy cũng rung rung
Tấm thân héo trong áo bùn lầm lũi
Lòng tôi đau nhói
Chiếc phanh xe dừng lại
CỤ ơi
Cho con xin góp một chút thôi
Ko nhiều lắm mong rằng vơi nỗi khổ
Chỉ một chút thôi! nên nhớ!
Hỡi ai ơi! thương lấy tấm thân khô!
Nếu trên đường ta bắt gặp bất ngờ
Gom góp lại thành nhiều một chút
Dúp họ qua cơn run rét buốt
Sưởi ấm lòng tấm thân nhỏ gầy khô
Hỡi ai ơi xin chớ ơ hờ!
QH26 12 09

Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2009

TIẾNG KHÓC NGƯỜI VỢ TRẺ

Bẩy giờ sáng nghe tin sét đánh
Nói rằng anh bị đột tử rồi
Bàng hoàng không nói lên lời
Vào ra quanh quẩn đứng ngồi không yên
Tại sao anh lại quy tiên
Bỏ vợ, bỏ mẹ ,bỏ con giữa đường
Sao anh không chút xót thương
Mặc em thân gái dặm trường tìm anh
Xưa kia lười nhác mặc mình
Việc làng, việc xóm, Điếm, Đình mặc anh
Em thì yên phận gia đình
Lo bề nội thất cho mình thảnh thơi
Cùng nhau một nửa cuộc đời
Bốn vai cùng gánh có tôi có mình
Đã bao năm nặng ân tình
Buồn vui sướng khổ có mình có ta
Bây giờ anh đã đi xa
Sáng sớm chiều tà buồn khổ mặc em
Bằng ấy năm ngẫm lại xem
Nước non gánh nặng có em có mình
Cơm canh có lúc chẳng lành
Cũng là những chuyện thường tình mà thôi
Lời tà tâm phật anh ơi
Bỏ đi xin chớ nặng lời với nhau
Nhìn con hơn hớn mái đầu
Cút côi anh lỡ đi đâu không về
Mẹ con ngóng đợi sớm khuya
Anh ơi không về mẹ đợi trông anh
Tóc sương bạc trắng đầu cành
Sớm trưa than khóc gọi anh, anh hời
Sao đành dứt áo anh ơi
Cuộc đời chỉ có thế thôi sao đành
Một đời không nghĩ đến mình
Một đời bận bịu vì tình nước non
Thác đi để lại lòng son
Thác đi xa vợ xa con sao đành
Thác đi có hận không mình
Hãy nghe em khóc cho lòng thảnh thơi
Anh về với tổ tiên rồi
Để em trơ trọi lẻ loi một mình
Mong gì duyên nợ ba sinh
Nghĩa tình nặng mấy cũng đành vậy thôi
Chia ly biệt tử đã, rồi
Xa anh em có mấy lời nghe anh
Suối vàng yên dạ nhé mình
Nguyện đem thân liễu làm xanh cành tùng
Làm sao bảo chẳng nhớ nhung
Ôi thôi biệt tử ngàn trùng từ đây.

QH tháng 3 năm 1997

Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2009

CÔ HÀNG TRỨNG


Toe toét cười, a ha cô đã đến
Cô đẹp xinh, cô mua trứng đi cô
Ngắm nhìn tôi từ kẽ tóc đến chân tơ
Như trẻ nhỏ gặp Hằng Nga ngày tết
Tôi ngộ nhận tưởng mình cũng tuyệt
Nhưng thấy mình đâu có đẹp chi đâu
Nếu so ra chị bán trứng dãi dầu
Mưa cùng nắng mà sao trông cũng được
Đôi mắt lá dăm, nụ cười đằm thắm
Má ửng hồng dưới nắng cứ hây hây
Tôi thẹn thùng hóa mình mới ngô ngây
Cô bán trứng mới là người từng trải
Tôi chữa ngượng vài lời cho đỡ ngại


Nói đúng là: cô ròn mới thuận tai
Người đẹp thế mà ở đây bán trứng
Tôi là chồng cô tôi nhốt đêm
Tôi khóa cả ngày
Đùa môt chút, mặt mày cô xịu xuống
Cô thỏ thẻ vài lời luống cuống
Khổ lắm chị cái phận đàn bà
Đớn đau hoài, thương đời đến sót sa
Số phận em chồng như là tên trộm
Ngày thì rượu chè tối cơ bạc đêm hôm
Đánh em đòi tiền,xong lại đòi hôn
Tức muốn chết luôn mà không chết được
Hai đứa con sợi dây ràng buộc
Trói lấy mình như trói kẻ tội nhân
Em phải lần hồi để thanh toán nợ nần
Cô hàng trứng rơi rơi giọt lệ

Nghe nàng nói lòng tôi đau xiết kể
Hóa ra đời bạc phận chả riêng ai
Biết làm sao truân chuyên bám lấy hoài
Trứng tròn trịa,đời ai thì méo mó
Hy vọng trứng chia cho phần tươi trẻ
Để mong rằng còn sống đến mai sau
QH14/12/09

XUÂN CÒN XA LẮM

CHỜ XUÂN

Xuân còn xa lắm hỡi Xuân ơi
Rét đang chui len lỏi khắp người
Chân tay rét buốt như cấu xé
Héo khô cây cỏ khắp nơi nơi

Đào xuân- cô ấy vừa tuốt lá
Nhị Độ Mai- khô chẳng nhụy tươi
Miền bắc nhà em trời lạnh lắm
Co ro mấy chú khoác áo tơi

Cụ già mon men quanh lò sưởi
Bay ngang én chửa dạo lưng Trời
Chi Hằng bảo vẫn chưa đến tết
Tết còn hai tháng nữa anh ơi


Bắt đầu họ sắp ăn tết tây
"Áo cài khuy bấm mặc sao đây
Mưa xuân chưa thấm bàn tay lạnh
Hoa xoan chưa lác đác vơi đầy"

QH/vào ngày 1/11/kỷ sửu
15/12/09

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2009

Tình anh em

CÔ QUẠNH

Có con ma trên cây xoan nhà cụ Loại
Nó bay lòng vòng nó lượn trên không
Em ra sân em sợ rúm cả hông
Gọi anh hỡi đánh ma cho em với
Anh vội vàng chậy ra từ ổ rơm khi em gọi
Ma ở đâu cút khỏi nơi này
Để em ta sơ rúm cả chân tay
Rét thấu xương gió rít lên từng trận
Có quản gì đâu không làm anh vướng bận
Vãn chở che cho em ngủ ngon lành

*****

Đấy là khi lúc tuổi còn xanh
Đầu còn trẻ chung rơm một ổ
Giờ ta lớn mỗi người một sứ
Ai có cơm người ấy liệu mà ăn
Ai có áo có chăn liệu thân mà đấp lấy

*****

Buồn làm sao nhớ làm sao thuở ấy
Giờ mỗi người sợ một kẻ ở đâu
Nghĩ về nhau tim buốt gan đau
Ta cô quạnh ta thấy tình xa quá
Biết làm sao mỗi người một dạ
Giá như là cứ như thuở ngày xưa

QH/3/12/09

Môt xuy nghĩ về tình anh em.QH nghĩ như vậy có xai không.Bạn nghĩ sao cho QH biết ý kiến nhé.Cám ơn bạn
XIN một nhận xét

QUẾ HẰNG TỰ BẠCH

Xin lậy cụ Nguyễn Khuyến. Mượn cụ mấy chữ để gieo mấy vần.

TỰ BẠCH

"Quê em đồng trũng một xóm nghèo
Cá lội tôm bơi nước trong veo
Trai tài đánh dậm c...đen nhẻm
Gái đảm bắt cua tí dính bèo".
Em thì em chẳng bé tẹo teo
Đôi bữa nhịn ăn để nuôi eo
Trắng trẻo vui tươi hiền như cuội
Lôc lá lưa thưa kiểu bọt bèo
Số trời vất vả lại reo neo
Nhà cửa tuềnh toàng" khách vắng teo "
Con cái xem ra nghe cũng được
Bằng cấp hắn cướp để hẳn treo
Long đong nửa đời mưa cùng gió
Cố mãi cũng qua được cái nghèo
QH

Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2009

Nhân ngày 22 /12

QH có bài thơ vui tặng các anh đã từng tham gia quân đội
Chúc các anh luôn vui khỏe và hạnh phúc

TÌNH CÁC ANH

Bộ đội thời bình thật sướng ghê
"Điền kinh" thì nhiều, ít bò bê
Chẳng giống các anh thời chống Mỹ
Lội suối băng rừng vượt sơn khê
***
Thương cha nhớ mẹ dạ tái tê
Thương em gái nhỏ bị "chống ề"
Thương mảnh ruộng sâu không cày xới
Thương đám giậu thưa đổ tứ bề
***
Mỹ chậy về Mỹ _ Anh về Quê
Em gái ngày xưa hết" chống ề"
Ruộng sâu anh cày ra hạt ngọc
Mẹ già ấm áp,dạ đê mê
QH/9/12/09