Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

Tổng hợp thơ tự do từ 41-50


41




CÔ HÀNG TRỨNG
Quế Hằng

Toe toét cười, a ha cô đã đến
Cô đẹp xinh, cô mua trứng đi cô
Ngắm nhìn tôi từ kẽ tóc đến chân tơ
Như trẻ nhỏ gặp Hằng Nga ngày tết

Tôi ngộ nhận tưởng mình cũng tuyệt
Nhưng thấy mình đâu có đẹp chi đâu
Nếu so ra chị bán trứng dãi dầu
Mưa cùng nắng mà sao trông cũng được
Đôi mắt lá dăm, nụ cười đằm thắm
Má ửng hồng dưới nắng cứ hây hây
Người đẹp thế mà bán trứng  ở đây
Tôi là chồng cô tôi nhốt đêm  
Tôi khóa  cả ngày
Đùa môt chút, mặt mày cô xịu xuống
Cô thỏ thẻ vài lời luống cuống
Khổ lắm chị ơi! cái phận đàn bà!
Đớn đau hoài, thương đời đến sót sa!
Số phận em chồng như- là tên trộm
Ngày  rượu chè ,tối cơ bạc đêm hôm
Đánh em đòi tiền,xong lại đòi hôn
Tức muốn chết luôn mà không chết được!
Những đứa con sợi dây ràng buộc
Trói lấy mình như trói  tội nhân
Em phải lần hồi thanh toán nợ nần
Cô hàng trứng rơi ,rơi ,giọt lệ!

Nghe nàng nói lòng tôi đau xiết kể!
Hóa ra đời bạc phận chả riêng ai
Biết làm sao truân chuyên bám lấy hoài
Trứng tròn trịa,đời ai thì méo mó
Hy vọng trứng rạch ròi phần trắng đỏ
Để mong rằng –cô trẻ mãi mai sau!
QH14/12/09
42


GIỐNG MẸ MỘT NỬA THÔI

 MẸ không sinh ra con
Nhưng con vẫn là con của mẹ
Trong mẹ có con trong con có mẹ
Hai mảnh đời nửa giống nửa khác nhau
*
Cũng tảo tần cơm áo cháo rau
Cũng lận đận một đời mưa gió
Đã nhiều xuân không còn xuân nữa
Mặn mòi cơm áo!
Niềm vui là những đứa con thơ
 đứa bò, đứa đi
Vẫn ngúng nguẩy ngây thơ
Nhìn bọn chúng lòng bà thêm ấm lại
Nghĩ cũng cực xuân đi xuân lại , lại
Cô quạnh cõi lòng, cô quạnh cả sắc xuân
Đêm đông lạnh gió rét- rét ngàn lần
Ngày nắng gió- ngàn lần thêm nắng gió
Cứ tảo tần, cứ lần hồi, từng bữa
Họ đói nghèo- ta còn đói nghèo hơn
Họ tràn mi- ta thổn thức nguồn cơn
Ngày qua ngày cũng đến ngày con lớn
Đã biết thương mẹ hơn là mẹ tưởng
Đã biết yêu mẹ;hơn mọi thứ tình yêu
*                           
Thôi mẹ ơi! mẹ chớ buồn nhiều!
Con yêu mẹ! nhớ mẹ nhiều lắm mẹ!
Mẹ hãy tin rằng con -là con của mẹ
Là đứa con- giống mẹ một nửa thôi
QH /5/ 1/ 2010
43


NGẠI NGÙNG

Xa đâu chỉ mấy bước chân
Rằng về hay ở tần ngần mãi thôi
Về thì tiếc lá lả lơi
Tiếc quả chào mời mọng ngọt vàng thơm
Nguồn cơn! ơi hỡi , nguồn cơn
Em về kẻo mẹ đêm hôm đợi chờ
Rằng em mê mải khách thơ
Quên cả mẹ chờ, quên cả con mong
Ở nhà tay bế tay bồng
Đến đây vườn quả thong dong cùng người
Em về mai sẽ sang chơi
Em vui cùng người hái quả chuyền tay

Quả ơi hãy nhớ tay này
Xin đừng nhầm với bàn tay người nào
QH 24 1 2010
44




NHẠN ƠI

   Ngày ngày -rồi lại ngày ngày
Nhìn sông nhớ núi, nhìn cây nhớ người!
  Người ơi !ơi hỡi !người ơi!
Bây giờ tôi biết tìm người ở đâu?
   Cung đàn reo những tơ sầu!
Con ong nhả những giọt giầu nhớ thương!
   Con tằm nhả nỗi vấn vương
Chim câu  mỏi cánh- tình thương  nỗi lòng
   Chim ơi! chim có mệt không?
Cố mang một sợi tơ lòng cho ta!
Nói rằng đây có chút quà
Nhỏ thôi nhưng đủ mặn mà nhớ nhung
Ngày mai theo cánh chim hồng
Người ơi chớ để ta mong nhé người
   
45




CÁM ƠN NHÂN NGÀY  8 - 3

Hôm nay QH vào mạng thấy các anh  tặng thơ nhiều quá QH rất cảm
Xin tặng lại các anh vài vần thơ thay cho lời cảm tạ!

Hôm nay mồng tám tháng ba
Hoa từ trong ngõ ,hoa ra ngoài đường
Hoa từ ánh mắt vấn vương
Hoa đến sở nhiệm,sân trường ngập hoa
Vào thi viện mở cửa ra
Nhà em thơm ngát lá hoa ngập phòng
Những lời chúc tựa đóa hồng
Vui mừng Hằng thấy rộn lòng vấn vương
Nỗi lòng đầy những tơ vương
Một lời cảm tạ xin nhường cho hoa
Cô đơn một gốc si già
Hôm nay lại được nhiều hoa thế này
Nỗi lòng xin được phơi bầy
Trong lòng chôn rộn , vơi  đầy niềm ơn
Cám ơn hơn những nụ hôn
Chúc các anh  khỏe sớm hôm ,ngày ngày
Xuôi ngược thi viện hăng say
Giao lưu tình bạn cầm tay mặn nồng

QH 9 /3/ 2010
46




TẾT KHÔNG CÓ BỐ
Tết không có bố  thật chán thay
Mẹ thì công việc ngập mặt mày
Thằng con đi học đi chơi bạn
Tối đến về nhà lại sỉn say
Giá mà  tay mọc thêm  đôi tay nữa
Lại còn đau ốm  nghĩ thật  gay
Rau cỏ mua nhanh ngay chợ tạm
Lá hoa ra cổng mặc rủi may
Lấy đâu ra cảnh vui chợ tết
Khói hương  lủi thủi cúng cha thầy

QH mồng hai tết Canh Dần

47





 BẾN CHỜ                  
"  Lạnh từ trong dạ lạnh ra
                   Rét từ ngã bảy, ngã ba rét về"
                      Lòng tê tái, dạ càng tái tê
                  Gió bấc vụng về ru mãi ko thôi
                       Mưa lắc rắc rơi, rơi từng hạt
                 Thánh thót chiều gió bấc mưa đông
                     Con đò ngại chẳng sang sông
                Rét càng đậm bến càng mong đợi đò
                    Cuộc đời như một giấc mơ
               Cuôc đời là cả bài thơ  u buồn
                    Bao năm chẳng được vuông tròn
               Mắt đã mỏi mòn cứ đợi cứ trông
                   Trông trời mai ửng nắng hồng
               Để đò chẳng ngại sang sông - bến chờ.

48




Ở LẠI
Đông qua xuân vẫn chưa qua
Vẫn đang chua chát sót xa thân gầy
 Ngóng mong từ bấy đến nay
Xòe bàn tay, đón bàn tay của mình
Hạt mưa xóa bụi em xinh
Không bằng ánh nắng của mình, mình ơi!
 Nhân gian yêu lắm "mặt trời!"
Xin người ở lại chút thôi nhé mình.
28/ 3/ 2010
49



 
ÔI NGUYỆT QUẾ

Ở  một vùng quê nọ
Trồng cam quýt mít dừa
Thấy Nguyệt Quế thơm tho
Trồng sen vào dử bọ

Đúng là đồ sâu đo  
Mắc lừa người trồng cấy
Bò ngay sang cây ấy
Cố công hút cho no

Khi dử được sâu bọ
Chặt Nguyệt Quế thẳng tay
Đốt lửa cháy tro bay
Quế hồn xiêu phách lạc

Trời ơi sao tệ bạc
Thơm tho để làm gì
Cứ làm kẻ ngu xi
An phận nhàn hưởng lộc

Ôi loài hoa quý tộc
Trên đỉnh kẻ vinh quang
Bị đối sử phũ phàng
Làm mồi cho sâu bọ
QH1/12/09



50



GIÁ NHƯ

Giá như được sống giản đơn thôi
Anh cày em cuốc cho vơi nhọc nhằn
Lại thêm một lũ phàm ăn
Lo rau, lo cháo, áo, khăn hàng ngày



Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

Một mùa thương nhớ


http://www.123anhvui.com/wp-content/uploads/2012/08/medium-2c7d5a32ff2f4be98434d4c4cd0aaf26-650.jpg

MỘT MÙA THƯƠNG NHỚ
Quế Hằng

Vào thu tháng bảy ngập mưa ngâu
Gieo rắc đó đây những giọt sầu
Chức Nữ lê thê chờ dưới bến
Ngưu Lang lướt thướt đợi bên cầu
Trăng luồn khe cửa tìm cha gọi
Gió lách mành thưa hỏi mẹ đâu
Sướt mướt oan hồn vồ cháo loãng
Cổng chùa xó chợ sợ cành dâu*
Vợ hờ chăn đấy hoa đôi đóa
 Chàng hỡi trầu đây áo mấy xâu
Sao nỡ mặc tình trơ tháng hạ
Đành lòng bỏ thiếp vẫn xanh đầu
Người ta đôi đứa cây sai quả
Còn đó mình em ruột héo nhàu
Lăn lộn một năm bao vất vả
Trời cho thời khắc để thương nhau

* Người ta hay lấy roi dâu để đuổi ma

mùa ổi nhớ thương


 http://nguyenuyenthu.vnweblogs.com/gallery/10044/cayoi.jpg
MÙA ỔI NHỚ THƯƠNG
Quế Hằng
 

Nhớ ngày này năm ngoái
Anh với em tay luồn vào tay
Dạo trên cây cầu mới
Ngắm mây bay cuối trời.

Chồng, chồng ổi chín

Thơm nức trong chiều thu
Hoàng hôn đỏ ửng
Tô  má em rạng ngời
Anh cười tươi thắm
Ngây ngất trong vàng thu
Ngắm sông trong vắt
Nước trôi lững lờ

Đâu còn cuộn sóng
Sông hiền như thơ
Đứng trên cầu anh đã
Thỏa cơn mơ trở về

Hà Nội ơi, Hà Nội ơi
Để cho ai mãi nhớ
Rồi người lại phải xa
Người ơi xin người chớ!


http://fs1.cyworld.vn/data4/2011/03/06/106/thumb_flex-1299378506787148_file.bmp

Quên mùa ổi vàng thơ
Bên triền sông  sáng đỏ
Hoàng hôn chiều thu đã
Sáng trong như m
uôn thuở

Người ơi người sao nỡ
Người vẫn chưa trở về

Đứng trên cầu ngắm hoàng hôn chín đỏ
Ruột gan như lửa những mong cùng chờ



Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012

THƯƠNG ƠI LỤT LỘI















THƯƠNG  ƠI LỤT LỘI    

Nhìn con nước lớn vỡ nguồn xuôi
Ngửa cổ lên kêu với lão trời
Đất Nghệ trai tài ôm uất hận
Quê Thanh gái giỏi ngậm bùi ngùi
Sông Lam lòng nặng lòng tuôn chảy
Dòng Mã ruột đầy ruột cuộn trôi
Lênh láng khắp vùng lênh láng cả
Thương ơi lụt lội mãi chưa dời
Quế Hằng