Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

KHÓC CHO NGƯỜI HÓA ĐÁ






KHÓC CHO NGƯỜI HÓA ĐÁ
Quế Hằng

Có tám mốt ngày vạn người đi mãi
Để vạn người hoài vọng nhớ trông
Ơi đức tổ Tiên Rồng ngài có thấy không ?
Nam ra bắc bao hòn Tô Thị
Chờ ai bây giờ bên dòng Thạch Hãn
Dưới đáy sông, xương trắng hỏi có còn
Đành đi chùa để xóa cô đơn
Nhưng trong dạ nổi cồn sóng vỗ
Một thời chiến tranh bao nàng nỡ dở
Anh khóc người dưới mộ.
Tôi thương kẻ vọng phu
Chẳng lấy được chồng tìm chốn đường tu
Lòng khao khát tiếng mình tiếng tớ
Coi như chết còn gì để ngỏ
Hỡi than ơi cũng một kiếp người
Trách mẹ cha sinh nhầm thế nhầm thời
Hòn vàng ngọc để rêu mốc bám
Phí son phí phấn,
Uổng lụa uổng là
Hỡi than ơi
Một kiếp đàn bà
27/7/2013

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUÂT. TẬP GIEO MỘNG TỪ 25-30


 Trời ơi chữ nghĩa chẳng bằng bèo
Viết lách thâu đêm bụng réo reo
Vắt óc tìm từ mông tóp móp
Mài tâm nắn chữ cẳng tong teo
Văn chương đưa bán đời nào khá
Thi phú đem cho phận cứ nghèo
Những tưởng khốn cùng đành gác bút
Nhưng còn hơi thở tớ còn đeo





 

 

 

27- LÀM THÂN CON GÁI



Tấm thân con gái quí nghìn vàng
Sao nỡ để mình gặp bất an
Ngoài phố lũ “dê” chân nhún nhẩy
Trong làng bọn hoẵng miệng huênh hoang
Thấy em beo béo khen khuôn nguyệt
Trông chị gầy gầy nịnh trái xoan
Lớn bé trắng đen “ai cũng đẹp”
Tin vào “quân tử” hóa tro tàn


 

 

28-NHÀ THƠ LÀM NỘI TRỢ

             
Nhà thơ đầu óc tận mây trời
Làm bếp mà tâm để khắp nơi
Đun nước, nước nhừ toi ấm mới
Nấu canh, canh nẫu hỏng rau tươi
Lơ mơ trông cháu hồn bay nhảy
Lớ ngớ lau nhà trí lượn bơi
Rán cá thành than xương khỏi hóc
Nồi niêu soong chảo cháy đen thui




 

 

 

 

29- ĐỒ SƠN


Bán đảo lô nhô những núi non
Sóng xô gió đẩy nắng chờn vờn
Lầu ông trắng trắng ngàn bông Đại
Gác mợ hồng hồng Vạn đóa Dơn
Hòn đẹp thế kia chi chẳng Dấu
Đồ xinh như vậy lẽ nào Sơn
Thông reo háo hức bên bờ bãi
Trai gái buông mình thả mởn mơn


30-PHAN KIM LIÊN VÀ THỊ MÀU


Kim Liên, Màu Thị có ai hay
Trai đẹp, hai nàng dạ ngất ngây
Thước ngọc đành lơ tìm lạc thú
Khuôn vàng thây kệ kiếm  mưa mây       -
Màu  mê Thị Kính hồn ngơ ngẩn
Liên thích Tây Môn dạ đắm say
Đành  chịu  trăm roi cho cái  lẳng
Lộn chồng cam nhận phách, hồn  bay


Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA TRỜI BAN




CỦA TRỜI BAN
Quế Hằng

Trời tặng nhân gian cặp núi hoa
Trắng mơn, khêu gợi vẻ kiêu sa
Tràn trề ngoài vỏ đong hương ngát
Ăm ắp trong tâm chứa nước ngà
Lão bố xun xoe đòi hũ rượu
Cu ti nhớn nhác giữ bình trà
Ai ai cũng mết như say bả
Ông cử, ông đồ thẩy thiết tha










NÚI CON GÁI
(ở Sapa Lao cai)

Kìa núi phơi xuân dưới nắng hồng
Như người thiếu nữ giáng thon ong
Lá non mơn mởn ôm sườn mỏng
Cành nõn tơ tơ ấp lối cong
Lạch nước trong veo đòi mải ngắm
Lúa nương vàng óng gợi mê trông
Ơn trời ban tặng miền sơn cước
Một chốn bồng lai thỏa cõi lòng
Quế Hằng

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

thơ đường luật T GIEO MỘNG TỪ B 21-25

21-MUỐN BƠI CÙNG

Đêm hè Nguyệt tắm sáng dòng sông
Mấy chị vui đùa ngụp bến trong
Cởi mở vỗ về  vùng  ngực én
Thả cương săn sóc chốn lưng ong
Gió vờn tóc mướt cười khanh khách
Nước vuốt da ngà  dỡn tỏng tong
Lũ cú bờ tre len lén nghé
Nghiêng nghiêng ngó ngó muốn bơi cùng

 

 

 

 CÔ HÀNG TƯƠI SỐNG



Tang tảng sáng ra hửng phía đông
Cô Hằng hàng hóa xếp chồng chồng
Cá tươi nguây nguẩy ngo ngoe vẩy
Rau mới mởn mơn ngỏng ngóc ngồng
Gà mái ngực đùi mòng mọng mọng
Lợn tơ mông má hổng hồng hồng
Kẻ ngồi người đứng chờ cùng đợi
Đắt khách  nên nàng cứ “mổng chông”




23-NHÀ ANH



Tặng anh Nguyễn Đăng Hành 16 vợ, nhà rất nghèo,
ngõ đất, không có nhà vệ sinh, không có cửa

Tôi đến thăm anh phía Bát Tràng
Đường quanh uốn lượn dọc rồi ngang
Chồng chồng thơ xếp không thành lối
Lớp lớp rau leo chẳng chỉnh hàng
Ngõ nhỏ rêu xanh giun đúm bạn
Nhà đơn gạch đỏ kiến đu đàn
Nhà cầu vườn rộng tha hồ “hát”
Trộm cũng lơ là chả muốn sang


24CÓ SƯỚNG KHÔNG


Tặng anh Hành 16 vợ


Nam nhi đa số muốn như ông
Chia sẻ nhiều nơi nghĩa vẫn nồng
Chỉ nỗi nhà neo mưa cứ ngụ
Phiền điều cửa thiếu trộm lơ trông
Đàn con cơm đói teo lòng đợi
Lũ vợ cơn đòi mỏi mắt mong
Đông đến chẳng chăn mà vẫn ấm
Là vua thật đó sướng hay không
5 5 2011




 

 

25-NGÕ CHẬT

 

Thực chất em đây của tốt lành
Xa gần ban tiếng đẹp như tranh
Nhờ công mẹ nặn cong mày thắm
Cậy đức cha trồng  lượn dáng thanh
Trong xã lân la  đầy chuối biếc
Ngoài làng tí tởn ối si xanh
Thôi "thương" chẳng được đành "thương"* vậy
"Ngõ chật" chen vào khổ tại anh


Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT UỔNG THÂN CON GÁI

UỔNG THÂN CON GÁI

Tặng một chị tên là Dần Sinh năm 1950. ko lấy được chồng, 
sống một mình nghèo khó đã phải đẻ thuê


Tuổi ấy nhiều cô bị "chống ề"
Đàn ông chinh chiến phải xa quê
Đẹp xinh, trong trắng teo lòng thảo
 Tài giỏi, đảm đang mốc tóc thề
Chẳng kẻ vén vun bồ rỗng rếch
Không người tưới tắm bụng tong te
 Thân hèn một chuyến mơ bồng bế
Kẻo phí cha sinh mẹ vỗ về 

Quế Hằng

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUẬT CHẲNG THỂ

CHẲNG THỂ
Quế Hằng
Chỉ mới nghe thôi đã khoái rồi
Tim chi nhạy cảm thế tim ơi
Nhìn gà tưởng phượng đê mê dạ
Uống nước ngỡ bia hể hả hơi
Thơ phú chi mà thôi thúc nhạc
Hình hài sao lại phởn phơ đời 
Người đâu “Gieo mộng” cho đơm “mộng”
Cách trở quan san chẳng thể ngồi


THƠ ĐƯỜNG LUẬT

THÚ THẬT
Quế Hằng
Chuyện ấy xem ra tớ ngại ngùng
Cú đời thì nói cứ bi bung
Kiêng khem chẳng phải mà khô miệng
Thiếu thốn không qua vẫn rỗng lòng
Tim mộng thóc xay đà một đống
Dạ mơ thơ xả tới dăm chồng
Vì sao chả biết vì sao nhỉ
Để đến kiếp nào mới bống bông