Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG LUÂT. TẬP GIEO MỘNG TỪ 25-30


 Trời ơi chữ nghĩa chẳng bằng bèo
Viết lách thâu đêm bụng réo reo
Vắt óc tìm từ mông tóp móp
Mài tâm nắn chữ cẳng tong teo
Văn chương đưa bán đời nào khá
Thi phú đem cho phận cứ nghèo
Những tưởng khốn cùng đành gác bút
Nhưng còn hơi thở tớ còn đeo





 

 

 

27- LÀM THÂN CON GÁI



Tấm thân con gái quí nghìn vàng
Sao nỡ để mình gặp bất an
Ngoài phố lũ “dê” chân nhún nhẩy
Trong làng bọn hoẵng miệng huênh hoang
Thấy em beo béo khen khuôn nguyệt
Trông chị gầy gầy nịnh trái xoan
Lớn bé trắng đen “ai cũng đẹp”
Tin vào “quân tử” hóa tro tàn


 

 

28-NHÀ THƠ LÀM NỘI TRỢ

             
Nhà thơ đầu óc tận mây trời
Làm bếp mà tâm để khắp nơi
Đun nước, nước nhừ toi ấm mới
Nấu canh, canh nẫu hỏng rau tươi
Lơ mơ trông cháu hồn bay nhảy
Lớ ngớ lau nhà trí lượn bơi
Rán cá thành than xương khỏi hóc
Nồi niêu soong chảo cháy đen thui




 

 

 

 

29- ĐỒ SƠN


Bán đảo lô nhô những núi non
Sóng xô gió đẩy nắng chờn vờn
Lầu ông trắng trắng ngàn bông Đại
Gác mợ hồng hồng Vạn đóa Dơn
Hòn đẹp thế kia chi chẳng Dấu
Đồ xinh như vậy lẽ nào Sơn
Thông reo háo hức bên bờ bãi
Trai gái buông mình thả mởn mơn


30-PHAN KIM LIÊN VÀ THỊ MÀU


Kim Liên, Màu Thị có ai hay
Trai đẹp, hai nàng dạ ngất ngây
Thước ngọc đành lơ tìm lạc thú
Khuôn vàng thây kệ kiếm  mưa mây       -
Màu  mê Thị Kính hồn ngơ ngẩn
Liên thích Tây Môn dạ đắm say
Đành  chịu  trăm roi cho cái  lẳng
Lộn chồng cam nhận phách, hồn  bay


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét