Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016

CHO EM
Quế Hằng
Hãy gửi cho em một chữ yêu
Xa xôi nỗi nhớ chất thêm nhiều
Không ham cau lạ xanh như mộng
Chẳng quý chuối tươi đỏ tựa điều
Lều cũ nhện giăng chuông réo rắt
Vườn xưa cổng khoá lá liêu xiêu
Bóng tà mê mải Tây Thiên tiến
Đi mãi là sao đã xế chiều
THAN KHỔ!

Quế Hằng

Phận nghèo nghĩ khổ trăm bề
Chỉ riêng giỗ mẹ về quê đã phiền
Người ta sinh được số tiên
Xe đưa, chồng đón quà, tiền đầy bao
Một năm mấy chuyến lao đao
Nào ai gánh hộ thấp cao cho cùng
Ruột cồn cứng cựng cừng cưng
Ông tài xế nói: không dừng được đâu!
Vì lo việc nước mà sầu
Miệng ơi! ậm oẹ dốc bầu tâm tư
Mệt ơi! đứ đử đừ đừ
Lòng ơi! ngập úng nước dư, nỗi buồn
Việc xong ốm đến tháng tròn
Chỉ vì đọng những nguồn cơn trong người
Thế nên ai hỡi ai ơi
Đừng tham cho lắm thừa rồi khổ ra
Bệnh tôi độ tháng là qua
Bệnh ông tham quá khổ ba, bốn đời

6/6/2016


Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

THIẾU MỖI CHỮ YÊU



Ngổn ngang trăm mối tơ vò
Buồn vui lẫn lộn chi so cho bằng
Sáng nay được em Oa Na đùa vui nên có bài thơ vui.

THIẾU MỖI CHỮ YÊU!
Tết đến chao ơi quả lắm quà
Người gần đến cả những người xa
Gửi nem gửi chả xinh cành táo
Biếu thịt biếu giò đẹp lẵng hoa
Con gái sụt suì niềm nhớ mẹ
Thằng trai thủ thỉ nỗi thương cha
Cái gì cũng có mà còn thiếu
Vắng mỗi chữ yêu đắt thế à?
Quế Hằng

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

THĂM LÀNG ĐA SỸ

Vừa rồi QH có sinh hoạt chăm sóc sức khoẻ cùng các bạn Làng Đa Sỹ. Được các bạn mời vào làng chơi ăn một bữa tuý luý nên cao hứng làm bài thơ. Cần biết thêm về Đa Sỹ là một làng làm nghề rèn. Còn thờ ông tổ làm nghề thuốc bắc. Cạnh con sông Nhuệ ngày trước thơ mộng lắm. Nơi đây đã bị bom mỹ tàn phá nên có bia căm thù. Có nhiều người đỗ tiến sỹ nên tên làng là Đa Sỹ. Ngừơi làng này rất hiền lành và cần cù nhé các bạn.


THĂM LÀNG ĐA SỸ
Vào thăm Đa Sỹ làng nghề
Thơ chen tiếng máy mà phê cả lòng
Rau xanh xanh mướt ruộng đồng
Mùi hương lá thuốc thơm lừng xóm thôn
Đe em bóng loáng tâm hồn
Búa anh nện xuống dập dồn lửa reo
Kéo xinh mở rộng ba chiều
Kìm anh chắc nịch ai xiêu thì vào
Nhuệ Giang sóng nước lao xao
Người hiền như nước công lao lẫy lừng
Đền thờ khiến lệ rưng rưng
Đạn bom giặc mỹ đã từng thả đây
Về yêu hơi ấm bàn tay
Nhớ anh ơn mảnh đất này nuôi anh
Quế Hằng

VỢ CHỒNG LÒ RÈN


Nhân có mấy người bạn trong làng Đa sỹ làm nghề rèn.

Tặng vợ chồng bạn Liên Duyên

VỢ CHỒNG LÒ RÈN

Cha mẹ để cho cái nghiệp rèn

Những là sắt thép với than đen

Vợ kê đe rộng nhìn hơ hớ

Chồng nện búa tròn gõ kẻng keng

Bễ thổi hơi nồng hồng mặt xẻng

Lò hun sức nóng đỏ xà beng

Sòn sòn con lắm  nhà no đủ

Hạnh phúc đơn sơ ối kẻ thèm


Quế Hằng


Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

ĐIỂM TỰA




ĐIỂM TỰA

Trời mưa phùn

Gió ngoài kia gầm rít

Điện nhập nhèm lúc có lúc không

Căn nhà rộng
 Mình em lòng đối mặt với lòng

Hơn lúc nào mong cùng anh thủ thỉ

Rét tê tái giá anh che cho nhỉ
Muốn hay không em vẫn phận đàn bà

Cũng yếu lòng nước mắt cứ tuôn ra

Trong cô quạnh vẫn chỉ là mảnh lụa
Hồn trống rỗng mong anh làm điểm tựa


Muốn gọi anh nhưng anh quá xa xôi
Khuya mất rồi,Trời cũng sắp sáng rồi

Đôi tiếng nữa nắng ngời lên phía đó

Những mong rằng anh gửi cho theo gió

Giọt nắng hồng cho cây cỏ tươi xanh

Mong qua đêm trời lại trong lành

Điểm tựa là anh

Cho lòng em bớt lạnh

Hãy ôm em cho vơi niềm cô quạnh

Anh đừng đi nhớ nhé có em chờ!


Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2015

VƯỜN EM















VƯỜN EM

Chả cần phải mướn người cày

Mà sao đẹp quá vườn cây luống cà

Rau thơm đu đủ của nhà
Lại thêm vàng rộm cúc hoa ngập trời
Mướp non rủ bướm đến chơi
Xu hào bắp cải ngát trời xanh xanh
Rau tươi quả ngọt mát lành
Cháu con đùa bỡn chạy quanh bốn mùa
Ao sâu đón nắng ban trưa
Ai thèm xin chớ vào bừa vườn em
Quế Hằng