Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010
ĐÊM NAY
Quế Hằng
Đêm nay
Người vào thi viện
Những kẻ cô đơn
Hay những người hạnh phúc
Họ đón chúa của trời
Ta đón chúa của ta
Anh có bạn có bầu
Anh vào nhà thờ
Chị ra đường phố
Tôi ngơ ngẩn vào thi viện làm thơ
Người ta chúc nhau an lành
Tôi quen làm việc cũ
Và mong chờ chúa của riêng ta
Hỡi kiếp người
Cũng chỉ là hạt cát thôi mà
QH đêm 24/12/2010
ĐÊM ĐÔNG
Quế Hằng
Tại sao có những đêm không ngủ
Để cho ai vương vất nỗi u sầu
Mong mãi mà- trời đã sáng đâu
Lão gió bấc xám xì
Lượn lờ ngoài cửa kính
Cố tìm khe hở, chộp lấy ta
Mắt đen thui như quỷ như ma
Tay trăm cái bẻ cây tuốt lá
Cành liễu đã xác xơ
Còn cố tình kéo sã
Tấm liếp trái nhà
Đã rách vẫn chẳng tha
Túm mãi,lôi hoài cho đến tả tơi ra
Gió ngừng chút, mưa lại chầm chậm tới
Từng giọt một,giọt một thấm vào khe ngói dột
Nâu nâu, bẩn bẩn, như lũ bọ, sâu
Lăn dần, bò dần rồi ướt sũng chả mấy đâu
Ngồi chờ mãi trong ẩm sì rét mướt
Đêm dài quá! ôi lòng buồn dạ buốt
Ai thấu tình mà khóc với cùng ta
Dù rằng chỉ khóc mướn cũng được mà
Còn hơn là mặc ta cùng mưa gió
Chờ đến mai hết đêm trời sẽ tỏ
Đem nắng hồng để ta tắm lúc ban mai
QH 25 /12/ 2010
Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010
Quế Hằng
Trăng chẳng có một mình ôm gối chiếc
Nghĩ tan lòng lại tiếc cái tình xuân
Gió âm thầm ,mưa nhẹ cảnh đông phân
Se se lạnh, chiếu chăn co quấn chặt
Lệ chứa chan nhỏ dọt ướt đầm
Cứ thổn thức- lại âm thầm miết mải
Ôi cô quạnh -bám ta hoài bám mãi
Diều chưa bay -đã dây đứt biết về đâu
Thuyền không chèo - chao đảo giữa sông sâu
Dây buộc đứt -nón bay theo chiều gió
Hỡi mẹ ơi! bất công như thế đó
Bỏ mặc con! sóng gió giữa trường đời!
Đêm ôm chăn ôm gối nấc liên hồi!
Hết thổn thức! lại bồi hồi trông ngóng
Cô đơn ơi! chả ai muốn tôn thờ
Trời đất hỡi! dại khờ hay số phận
Trái tim ta long đong lận đận!
Mưa âm thầm đang len lén bước vào tim!
Gió ngoài hiên xuyên qua tấm chăn mềm!
Mưa cùng gió chúng bóp ta chết gục
Bởi vì ta không có tấm chăn yêu
Tấm chăn lòng ta chờ đợi đã nhiều
Chắc là mai trời sẽ là hửng nắng!
QH
Quế Hằng
Lơ lửng trời đêm bay tận đâu
Quản chi nắng dãi với mưa dầu
Theo mây trôi nổi cong sườn mỏng*
Với gió táp lùa lõm bụng sâu**
Thi sỹ đong tình thơ thẩn nhớ
Hằng Nga đón ý ngẩn ngơ sầu
Ai ai cũng bảo Trăng xinh thế
Riêng nỗi niềm em dạ héo đau
QH 10 12 2010
Câu ba và câu bốn ý của QH muốn nói: chị Hằng bị mưa gió làm lõm bụng nên trăng mới bị khuyết. Hi
NGẮM ẢNH
Nhân QH nhìn thấy những bức hoạ các bà mẹ
MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG
Quế Hằng
MẸ Bùi Thị Mè
Mẹ Trần thị Hiệp
Mẹ Nguyễn thị Cẩm
Mẹ Hùng y Lém
Mẹ Lê thị Xâm
Mẹ lê thị Chi
Hỡi các mẹ
Mỗi người một vẻ
Các mẹ đã già
Chẳng còn hai, ba màu tóc nữa
Đều một màu trắng xóa như sương
Mẹ mặc áo dài xanh
Mẹ đeo vòng, đeo xuyến
Mẹ đội khăn nhung
Mẹ mang áo gấm , mẹ quấn khăn the
Mẹ sang trọng, mẹ giản dị, mẹ chân quê
Mỗi người một vẻ theo nếp sống, đất lề
Chỉ có điểm chung
Không ai cười cả
Trầm ngâm, tư lự như đợi ai về
Đeo những tấm huân chương trên ngực đỏ hoe
Lòng kiêu hãnh tràn trề sức mạnh
Và gương mặt nói lên lời kiên định
Con mẹ đi có ai đã trở về
Và còn ai để mẹ đợi canh khuya
Mẹ vẫn trông, vẫn chờ, vẫn ngóng
Tấm áo nâu mái tóc sương bạc trắng
Gió táp bay nhiều nay lại táp bay
Mẹ vẫn ngóng chờ và vẫn đợi con đây
Nhưng mẹ ơi
Không phải một mà có rất nhiều
Những gái, trai
Chiêm ngưỡng, nâng niu, trân trọng mẹ
Chúng con nhìn mẹ lòng tôn kính
Mẹ tin rằng con chính mẹ sinh ra
QH 14 12 2010
Thứ Hai, 13 tháng 12, 2010
CHUYỆN XƯA
Quế Hằng
Ngày ấy hai mình luôn sóng đôi
Lênh đênh ghe mỏng chuyện xưa rồi
Anh đeo khăn thắm xanh lơ mắt
Em mặc áo nâu đỏ mọng môi
Chinh chiến thân trai không tái ngộ
Tòng phu phận gái chẳng luân hồi
Thuyền tình mắc cạn bao mùa giá
Lẻ bóng ngậm ngùi cảnh cút côi
QH 5 12 2010
NHỮNG CON CHIM ĐUỔI NHAU
NHỮNG CON CHIM ĐUỔI
NHAU
Quế Hằng
Ngày anh đi
Áo Lính xanh
Mũ tai bèo
Khăn rằn đeo trên cổ
Chưa biết chữ để ghi thư cho vợ
Nỗi lòng cào cấu lấy ruột gan
Nhớ quá em ơi, nhưng chẳng thể luận bàn
Nhờ bạn thì thật là quá tệ
Nói một đằng... Lính viết một nơi...
Anh nghĩ ra một cách
Vẽ chim thôi!
Cô khắc biết anh yêu cô nhiều lắm!
Những con chim quanh vòng tròn nắng
Chúng rộn ràng hướng tới tương lai
Rồi ngày mai... Ngày mai... Lại ngày mai
Đã ba năm dài bặt thư vắng bóng
Chim cũng không bay trong vòng tròn nắng
Cô mong chờ đến cháy cả tâm can
Rồi một ngày khải hoàn khúc ca vang
Cô mỏi mắt
Chờ chồng...
Về trong vinh quang chiến thắng
Dù sao thì cũng đặng!
Mong anh hãy trở về
Một phong thư
Chẳng phải chim
Mà dòng chữ vụng về
Em yêu hỡi!
Anh trên đường ra Bắc
Vì quá đông anh về sau chớ nhắc
Hôn em qua cánh nhạn lá thư này
Mai anh về tay ta lại trong tay
Cô nghẹn ngào nhìn cờ bay trong gió
Anh của cô thành chàng trai giàu có
Biết chữ và biết cả nói yêu em!
Anh đã về
Tiếng pháo hoa
Nổ rền rã bên thềm!
Cờ đỏ thắm tưng bừng ngày hội mới
QH 2 9 2010