HẠNH PHÚC THOẢNG QUA Quế Hằng Ta có thể viết gì đây nhỉ Khi nỗi lòng the thắt những cơn đau Khi cuối thu gió vùng vẫy thét gào Mưa xối xả như cào như giận Ơi thi sỹ lời thơ ca bất tận Nói rằng thu xinh đẹp đến nõn là Nào vàng cây, vàng lá, với vàng hoa Trời xanh thắm gió la đà mơn trớn Nhưng giờ đây áo nhỏ đùm áo lớn Tâm can ta như muối xát vào lòng Khi hé răng đắng chát bám vào răng Khi hạnh phúc thoảng qua như cơn mộng Ôi mùa thu cả mùa thu gió lộng Chỉ vài ngày lả lớn thế rồi đi | |
|
Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011
VẪN CÒN NƠI NHƯ THẾ
Quế Hằng
Vẫn còn có những nơi như thế
Học cũng không, quần áo cũng không
Giường không chăn, cũng chẳng đệm bông
Cơm củ rừng, rau rừng, bột bắp
Kêu nhà nước mưa sao cho khắp
Cho vay tiền chẳng dạy nổi cách làm ăn
Giắt mái nhà người dân vẫn khó khăn
Lấy dần xuống uống rươụ gà qua bữa
Không lo làm lại nợ nần, nợ nữa
Trẻ đứa quần, đứa áo , đứa đồ da
Trông bọn chúng ôi sao thật xót xa
Đi chân đất như thú hoang giống lạ
Chỉ khác thú là có nhà có cửa
Có hộ khẩu ghi bản, ghi đồi
Có nhà nước nói rằng đấy là người
Không bị săn, còn có người giúp đỡ
Vẫn còn có một vài nơi như thế
Làm cách nào để dạy họ làm ăn
Để khỏi lầm đấy là thú vài phần
Tiền xa xỉ giá nuôi người dạy sống
Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2011
GIỐNG NHÀ
GIỐNG NHÀ
Quế hằng tặng cậu và các em(QH vô tình tim thấy blog của em trai thấy bức ảnh
Đây là cậu QH và các em họ)
Thấy ảnh nhà ta bỗng lệ nhòa
Tưởng hình của mẹ bóng người cha
Tấm lưng còng xuống như lưng cụ
Mái tóc bạc phơ tựa tóc bà
Duyên thế miệng cười nòi đức độ
Hiền ghê mắt liếc giống nhân hòa
Đấy em, đây cậu, kia cô chú
Các cụ hiện về thật đó a