Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

TRÁCH BÀ NGUYỆT


TRÁCH BÀ NGUYỆT
Quế Hằng

Nhớ lắm mình ơi đã quá lâu
Chẳng cùng để tỏa những cơn sầu
Lời thơ nghèn nghẹn không thành tiếng
Con chữ ngập ngừng chẳng thoát câu
Bà Nguyệt lơ là lười xe chỉ
Ông tơ đỏng đảnh ngại bắc cầu
Sao đành nỡ phụ tình chung thủy
Kẻ bắc người nam dạ héo nhàu





THƯƠNG ANH


THƯƠNG ANH

Cuộc sống bon chen trải mấy nghề
Thương mình nặng gánh chốn sơn khê
 Mong sao cửa sạch cho thơm đến
Ước những cơm ngon để ngọt về
Nhìn nắng vật vờ lòng thổn thức
Thấy mây óng ánh dạ đê mê
 Cây kia rụng lá buồn trong dạ
 Biết đấy đớn đau  buốt tứ bề
Quế Hằng



Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

TẶNG HAI GÃ GÀN




Vừa rồi có hai người bạn viết văn. Một anh ở Hà Nam trông đền mười cô gái Nam Hạ. Một anh ở Vũng Tầu ra chơi. Gặp nhau rượu vào lời ra trong văn.  ẢNH TRÊN LÀ HAI NGƯỜI ĐÓ. Nên QH viết tán dóc với hai bạn như sau

TẶNG HAI GÃ GÀN
 

(lưu Quốc Hoà, Nguyễn Quân)
Quế Hằng  
 

Một thứ văn chương thấy sặc mùi
Chiêm khê mùa thối với ươn ôi
Tên này giữ miếu mười cô gái
Kẻ nọ trông non chín nẻo đời
Gặp mặt mua dê tình chẳng dứt
Chia tay thúc ngựa nghĩa không rời
Mừng thay đôi bạn ngày tương ngộ
Để tớ bơ vơ tớ qué vui