TRÁCH BÀ NGUYỆT
Quế Hằng
Nhớ lắm mình ơi đã
quá lâu
Chẳng cùng để tỏa
những cơn sầu
Lời thơ nghèn nghẹn
không thành tiếng
Con chữ ngập ngừng
chẳng thoát câu
Bà Nguyệt lơ là
lười xe chỉ
Ông tơ đỏng đảnh
ngại bắc cầu
Sao đành nỡ phụ
tình chung thủy
Kẻ bắc người nam
dạ héo nhàu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét