Thứ Năm, 19 tháng 11, 2009

NỖI LÒNG

Những ngày đã qua đi
Nghĩ về anh nhiều lắm
Những đêm mưa dầm
Những chiều gió lộng
Một mình mình ôm bóng nghắm trăng xuông
Liễu bên hồ cũng lướt sướt tóc sương
Hình như liễu cũng buồn thương ai đó vậy
Thương anh một, thì thương ta biết mấy
Người đi đã ra đi,người ở lại sao đây
Mưa hết mưa đêm ngày lại nắng ngày
Lủi thủi một mình nào ai có biết
Là những khi đêm đông rét mướt
Buốt giá lòng.
Buốt giá cả không gian
Chăn chiếu nào ủ ấm được tâm can
Rồi mai lại -vội vàng vào ngày mới
Cuống quýt chân tay- miếng cơm nuốt vội
Con mè nheo sách vở áo quần
Cha mẹ anh em quở trách muôn phần
Ăn ở làm sao cho tròn đầy dặn
Một năm vài lần thăm cha viếng bác
Không về thì ta bạc quá ta ơi
Mà về thì say xỉn tả tơi
Anh em họ chở vợ con về
Bằng ô tô đàng hoàng ,tay mang túi sách
Quà hàng thùng túi mẹ, túi con
Ta như kẻ mất hồn giữa người nhà
Mà như người xa lạ
Ta không về thì ta bạc quá
Mà về thì tủi dạ lắm thay
Anh nghĩ làm sao mà bỏ ta đi.
Mãi... chẳng trở lại nơi này
Sợi dây nào đã trói ta mà sao chặt bấy
Nới tay cho dể sống kiếp tù đày
Hỡi người ơi ! tôi vẫn ở đây !
QH/20/11/09

Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2009

KỶ NIỆM NGÀY XƯA

Các bạn thân mến trong cuộc sống. Chúng ta ai chẳng có những kỷ niệm QH xin kể một kỷ niệm của chị gái mình để cac ban nghe nha



THẦY TÔI

Tặng các anh hùng liệt sĩ đã hi sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ.

Mỗi lần tôi về quê
Lại tần ngẩn đứng nhìn ra đồng lúa
Lúa vẫn xanh
Mà không thấy khăn dìu đỏ
Không thấy bóng người nhấp nhô đơm đó
Đã lâu rồi... tôi đã lớn khôn
Tôi không quên hình bóng của thầy
Cuộc sống thời khốn khó
Trông vào lương làm sao mà đủ
Dáng thầy tôi cao cao
Người thầy tôi nho nhỏ
Những đêm hát chèo thầy là nghệ sĩ
Đầu khăn dìu đỏ, má vẽ, môi hồng
Tôi lăng xăng ôm cánh gà sân khấu
Ngong ngóng chờ để nhìn rõ thầy hơn
Thầy hăm hở, tươi vui, thanh thanh, nho nhỏ
Tay thầy như múa
Thầy tươi như hoa
Với tôi thầy là hoàng tử
Chúng tôi tưởng thầy là anh cả
Thân thiết ân cần
Dạy chúng tôi...
nào áo, nào quần
tóc, tai sao cho xinh cho đẹp
*** ***
Nhưng thế rồi
Bom rơi đạn nổ
Thầy không cầm phấn nữa
Thầy phải lên đường
Đuổi giặc thù, bảo vệ quê hương
*** ***

Lâu quá....... Mãi bây giờ
Trong chiếc hòm màu đỏ
Họ nói rằng:"Thầy tôi trong đó!"
Kèn đồng, trống, mõ, rước thầy
Ô hô! Thầy đã về đây!
Nhưng trong chiếc hòm màu đỏ!
Lòng tôi nức nở!
Ôi thôi! Thầy đã đi rồi!
Lấy ai đơm đó
chiếc khăn dìu đỏ
trên cánh đồng xanh

QH/10/11/09

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2009

EM CHỜ

Em vẫn một mình dưới hàng me bên ngôi nhà cổ.
Em ko muốn về vì không có ai ở đó.
Cái người mà em nhớ em thương.
Giá em có thể quên chuyện chúng mình.... Đọc thêm
Trời vẫn mưa,em vẫn ko về vẫn bên ngôi nhà cổ.
Em chờ.ai ở đó....ko...!
Tăng LINH PHƯƠNG

QH 5/11/2009

MƯA PHỐ

Trời lại mưa rồi, Hà Nội ơi
Trên vòm sấu, mùa thu không còn nữa
Phố trơn nắng, nắng tàn nơi bậc cửa
Chẳng có ai đầu trần, và ngốc nghếch như em….
Trời lại mưa rồi, câu hát cũ ai quên
Dòng tóc ướt, chẳng ai còn xa xót
Trên dốc cao, em dỗ mình đừng khóc
Giọt mưa hiền mà quất đến thật đau
Trời lại mưa rồi, mà sao nỡ quên nhau
Hà Nội vắng một tiếng cười góc phố
Chỉ tại mưa thôi, lại thấy mình đang nhớ
Bánh xe vòng quanh quẩn chỉ đường quen...
Trời lại mưa rồi, Hà Nội ướt như em
Quạnh vắng quá, gánh hàng hoa sũng nước
Giá mà quên một lời nguyện ước
Chẳng bao giờ thành của tuổi hai mươi
Trời lại mưa rồi, Hà Nội của em ơi ….
LINH PHƯƠNG tặng QH

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

SỐNG TRONG BÃO LŨ

CƠN BÃO SỐ 11 BIẾN MIỀN TRUNG THÀNH BIỂN ĐỎ

Các bạn ơi hãy hướng về đồng bào miền trung đang phaỉ sống trong cảnh màn trời chiếu dất

SỐNG TRONG BÃO LŨ

Gió đã đỡ rồi nhưng mưa xối xả
Mưa giông bão mưa sợ lắm con ơi
Ti vi kêu sông nước lớn lắm rồi
Biết là thế nhưng làm sao cho được
Mưa ầm ầm mưa như trút nước
Lạy trời đi con hãy lạy trời đi!
Nước ngập ruộng, ngập đồng, ngập cả lối đi
Không sợ đâu con !trời sắp tạnh
An ủi con,ôm chặt chúng vào lòng
Nước vẫn tấn công ôi thật não nùng
Trời lại tối mịt mùng khắp chốn
Không sao đâu đứng trên giường rồi trèo tủ chạn
Bám chặt lấy cột nhà, bám chặt lấy xà ngang
Qua một đêm tàn phá tan hoang
Đồng ruộng xóm làng thành biển đỏ
Phất pha phất phơ vài ngọn lá
Gỗ, thùng, chăn, áo nổi lềnh bềnh
Xa xa thuyền cấp cứu trôi nhanh
Mẹ cùng con kịp dỡ ngói thò đầu kêu cứu
Mấy đứa trẻ víu lan can líu ríu
Các chú ơi hãy nhanh tới nơi đây
Những chiếc áo màu da cam kéo cháu lên ngay
Cháu được cứu nhưng có người không thoát được
Tài sản, hoa màu đi đâu hết
Lấy gì để em sống ngày mai
Có người mất con, cha, mẹ thì biết dựa vào ai
Trời vì sao mà trút giận ra oai
Hỡi trời đất xin ngài soi thấu
Dân lành xin khấu, xin ngài tra kẻ phá hoại rừng
Thỉnh ngài soi sét cứu chúng dân!

viết nhanh 3/11/2009
QH

BÃO

Chào các bạn trong thi viện.Vừa rồi QH có xem một số thông tin về bão ở Hội An.QH rất xúc động,còn biết một tin có một ngư dân tên là Trúc đã không sợ hi sinh cứu được ba ngư dân khác.nhờ vậy mình đã cảm động viết một bài thơ.Rất mong các bạn cùng tham gia với mình để cổ động về việc ủng hộ đồng bào bão lụt

BÃO
Hôm nay bão to lắm
Đài kêu ran khắp làng
Em đi ra đi vào quanh quẩn ngắm không gian
Nắng chang chang không một luồng gió nhỏ
Oi thế này, bão rất to ngoài đó
Anh có về kịp tránh bão không
Em đợi, em chờ. em ngóng ,em trông
Em mong ,em lo ,em tìm, liên lạc
Hôn nay không thấy chắc mai sẽ gặp
Anh trở về thuyền sau đảo rồi em
Qua một đêm thấp thỏm lo âu
Anh đã về chưa hay nấp đậu ở đâu?
Tin cho em đi chớ để em sầu
Rồi lại ngày trông đêm mong thấp thỏm
Anh vẫn chưa về bão đổ nhà ngập nước
Em quên cả trời mưa rét mướt
Chỉ nghĩ rằng anh đang đậu ở đâu?
Rồi hôm sau, hôn sau, lại hôm sau
Trời bừng sáng anh về rộn ràng bãi biển
Anh Trúc ơi ơn anh biết kể sao cho siết
Cứu chồng em qua kiếp nạn này
Xin dập đầu cảm tạ anh đây
Anh nhận nấy ơn này sao trả hết
Đất Hội An tưng bừng tiếng hát
Anh mang về cuộc sống cho em
Xin chúc làng chài Hội An luôn được bình yên
Trời đất rủ thương phật đường che chở
Tìm anh hùng đâu phải nơi nào xứ lạ
Mà anh hùng ở trong chính chúng ta.
QH,,,,,21/9/2009