Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2009

CÔ HÀNG TRỨNG


Toe toét cười, a ha cô đã đến
Cô đẹp xinh, cô mua trứng đi cô
Ngắm nhìn tôi từ kẽ tóc đến chân tơ
Như trẻ nhỏ gặp Hằng Nga ngày tết
Tôi ngộ nhận tưởng mình cũng tuyệt
Nhưng thấy mình đâu có đẹp chi đâu
Nếu so ra chị bán trứng dãi dầu
Mưa cùng nắng mà sao trông cũng được
Đôi mắt lá dăm, nụ cười đằm thắm
Má ửng hồng dưới nắng cứ hây hây
Tôi thẹn thùng hóa mình mới ngô ngây
Cô bán trứng mới là người từng trải
Tôi chữa ngượng vài lời cho đỡ ngại


Nói đúng là: cô ròn mới thuận tai
Người đẹp thế mà ở đây bán trứng
Tôi là chồng cô tôi nhốt đêm
Tôi khóa cả ngày
Đùa môt chút, mặt mày cô xịu xuống
Cô thỏ thẻ vài lời luống cuống
Khổ lắm chị cái phận đàn bà
Đớn đau hoài, thương đời đến sót sa
Số phận em chồng như là tên trộm
Ngày thì rượu chè tối cơ bạc đêm hôm
Đánh em đòi tiền,xong lại đòi hôn
Tức muốn chết luôn mà không chết được
Hai đứa con sợi dây ràng buộc
Trói lấy mình như trói kẻ tội nhân
Em phải lần hồi để thanh toán nợ nần
Cô hàng trứng rơi rơi giọt lệ

Nghe nàng nói lòng tôi đau xiết kể
Hóa ra đời bạc phận chả riêng ai
Biết làm sao truân chuyên bám lấy hoài
Trứng tròn trịa,đời ai thì méo mó
Hy vọng trứng chia cho phần tươi trẻ
Để mong rằng còn sống đến mai sau
QH14/12/09

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét