Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

GIÀ RỒI CHỚ CÓ RA ĐƯỜNG

GIÀ RỒI CHỚ CÓ RA ĐƯỜNG
Già rồi chớ có ra đường
Kẻo không lắm chuyện khó lường cụ ơi
Cửa hàng san sát khắp nơi
Mỏi chân chớ nghỉ, hết hơi chớ dừng
Người ta mắng mỏ lung tung
Cụ kia sao lại lùng nhùng ở đây
Tôi còn buôn bán hàng ngày
Đã già lại xấu đứng ngay cửa hàng
Tuôn ra đủ thứ một tràng
Giấy đem đốt vía đốt vang cụ kìa
Thế là cụ lại phải đi
Mỏi chân đành chịu du di xó giường
Thủ đô một vạn phố phường
Cụ tôi ra đường chẳng chỗ dừng chân
Quế Hằng

2 nhận xét:

  1. Ây dà... đúng quá đi. Lão vừa bị đứa đi xe chỡ quá khổ quá tải ép vào ngỏ suýt té xuống hố, mà lại còn bị mắng nữa đấy. Đành lấy chữ nhẫn mà xử thôi. Rõ khổ!

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn anh vẫn theo dõi và đọc thơ em. Em ít vào trang này nên ko biết anh cảm nhận. Chúc anh luôn mạnh khoẻ

    Trả lờiXóa