Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012

Cái cối xay- TH TỪ 41-50

http://i158.photobucket.com/albums/t113/taolaophoto/hutiu03.jpg


CÁI CỐI XAY

Muôn thuở xưa nay cái cối xay
Ôm nhau khăng khít kể sao tày
Tênh hênh cậu dưới chồi mầm ngóc
 Tơ hớ cô trên lõm lỗ xoay
 Kẻ lắc rồi quay hồn chất ngất
Đằng nâng với đỡ nước tràn đầy
Mỗi ngày đôi lượt đây cùng đấy
 Vật vã một đời những trận say
 Quế Hằng



THƠ ĐƯƠNG LUẬT TỔNG HỢP
MỜI CÁC BẠN ĐỌC & HỌA
       
41

CHỚ NÊN
Quế Hằng
Ai ơi chớ gặp lại người xưa
Số  phận thôi đành trót đẩy đưa
Vật đổi một đời đà mấy nắng
Sao dời trọn kiếp đã bao mưa
Nhớ thương chi lắm răng long chửa
Hoài ngóng cho nhiều  tóc bạc chưa
Má thắm, dáng thanh đâu mất cả
Giấc mơ kẻ cũ ắt xin chừa


42
CHỚ DẠI
Quế hằng(vui)

Ối chị em ơi chớ dại nha
 Hơi đâu ôm cái cũ ngày qua
Si non rễ móc quành quanh ngõ
 Đa cụ cành đan sát sạt nhà
Bướm lượn sao đành hoa héo úa
 Ong đua mà để sức hao già
Thời gian thấm thoắt qua đi mãi
  Ôm gối chong đèn thấu thịt da
 2008




43
NGƯỜI ƠI HÃY VỀ
Quế Hằng
Mỏi mắt trông chờ hỡi cố nhân
Thẳm sâu vẫn ngỡ thuở thanh tân
 Gậy nâu mòn xám bao tầm hạ
 Lá biếc  hoen  vàng mấy độ xuân
Cánh liễu nao lòng mong trở bước
Cành tùng mòn sức nhớ dừng chân
Dạ thầm  giấu kỹ tình trong mộng
 Nơi ấy người ơi  chớ  ngại ngần




44
    CHỜ NGÀY VINH HOA
Quế Hằng

Từ ngày anh tới nước người ta
Để lại con thơ với mẹ già
Ruộng lúa, vạt rau không quản ngại
Đồng ngô, vườn quả chẳng nề hà
Áo cơm mơ ước vui lòng mẹ
Tiền của mong chờ thỏa dạ cha
Gắng sức chăm lo dù khó nhọc
Chờ ngày bố nó được vinh hoa


45

          CHỚ QUÊN NHỜI

  Quế Hằng

Thiên thai cũng chỉ  thế mà thôi
Vai tựa vai ai chẳng muốn rời
Miệng nói ngọt ngào gây nỗi nhớ
Mắt trao lưu luyến gợi niềm vui
Tâm giao đôi  đứa tình đừng nhạt
Tri kỷ hai người nghĩa chớ vơi
Trăng đã tròn trăng rồi lại khuyết
Chỉ mong đằng ấy chớ quên nhời

46

Yến nhi xướng LỠ DUYÊN…

Tiếc nuối tìm về buốt gió đông
Ta nay đã vỡ giấc mơ hồng

Sang sông khóc kẻ buồn trên bến

Tiễn bước thương người lặng cuối sông

Đã biết không duyên nên chẳng đợi

Thôi đành ru phận khỏi chờ trông

Đường yêu lạc mất người tri kỉ

Gói lại tình này có được không…

CHỢ TRƯA
                          Quế Hằng họa

Sao nỡ để tình lạnh cuối đông
Chẳng thu cùng vén lúc đang hồng
Đêm thanh thả tủi đen sườn núi
Sáng vắng gieo sầu trắng mặt sông
Trót lỡ chợ trưa lòng vẫn đợi
Đành rằng rau úa dạ càng trông
Trời đâu đành phụ lòng vàng đá
Chớ buộc cuối đời cảnh trống không



47

CHÔN HẬN

Quế Hằng

Áo xanh ngày trước đã phai màu
Rực rỡ thuở xưa nay thấy đâu
Ánh mắt rầu rầu vương nỗi tủi
Nụ cười chan chát đọng niềm sầu
Nghiên buồn muốn đuổi người lười trí
Bút giận định xua  kẻ biếng đầu
Thấm thoắt quay nhìn về quá khứ
Tiếc đời chôn hận giải cơn đau

48

CHỚM THU
 Quế Hằng
Thăm thẳm trời xanh thu đã sang
Thơm thơm ổi chín sắc hoe vàng
Gió lùa đung đẩy tình phơi phới
Mây lượn lửng lơ tứ  rộn ràng
Nắng sớm gọi đòi mầm cúc mởn
Sương khuya níu kéo cánh sen tàn
Uốn câu bông lúa căng bầu sữa
Hứa hẹn mùa này thóc ngổn ngang
20/8/2011


49

CHỐN XƯA
Quế Hằng
Về  đây quê  mẹ  chốn nương đồng
Người ấy lệ mờ lúc xuống sông
 Thương hỡi  đa già  trơ tháng hạ
Than ơi si cũ trụi  ngày đông
Lang thang bờ cỏ cây khô lá
Lủi thủi ven sông nước cạn  dòng
Tri kỷ nay đâu mòn mỏi ngóng
Một mình dạo gót với thinh không

50


   NÓN KHÔNG QUAI

Quế Hằng

Chợ xa chân mỏi nặng đôi vai
Những lúc nhọc lòng muốn dựa ai
Trồng quả, quả chua, không kẻ dụng
Bán hoa, hoa héo, chẳng ai xài
Dù bao lăn lộn cơm cùng áo
Cũng chỉ quây quần sắn với khoai
Ước mãi mong hoài rồi cũng chán
Chang chang với nắng nón không quai


2006






http://files.myopera.com/itvanthong87/blog/P1020877.JPG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét