Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

ĐIỂM TỰA




ĐIỂM TỰA

Trời mưa phùn

Gió ngoài kia gầm rít

Điện nhập nhèm lúc có lúc không

Căn nhà rộng
 Mình em lòng đối mặt với lòng

Hơn lúc nào mong cùng anh thủ thỉ

Rét tê tái giá anh che cho nhỉ
Muốn hay không em vẫn phận đàn bà

Cũng yếu lòng nước mắt cứ tuôn ra

Trong cô quạnh vẫn chỉ là mảnh lụa
Hồn trống rỗng mong anh làm điểm tựa


Muốn gọi anh nhưng anh quá xa xôi
Khuya mất rồi,Trời cũng sắp sáng rồi

Đôi tiếng nữa nắng ngời lên phía đó

Những mong rằng anh gửi cho theo gió

Giọt nắng hồng cho cây cỏ tươi xanh

Mong qua đêm trời lại trong lành

Điểm tựa là anh

Cho lòng em bớt lạnh

Hãy ôm em cho vơi niềm cô quạnh

Anh đừng đi nhớ nhé có em chờ!


3 nhận xét:

  1. Nỗi lòng khắc khoải nhớ thương
    Gửi theo mây gió về phương trời nào...
    Giao thừa sang thăm. Chúc Chị năm mới mạnh khỏe, vui vẻ, thi hứng dạt dào.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai mà chả nhớ một nơi
      Mình mong họ chán hỏi thời tính sao
      cảm ơn bạn đã đọc thơ

      Xóa
  2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa