Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

GÍA BÂY GIỜ CÓ MỘT TẤM CHĂN YÊU



Quế Hằng

Gió từng cơn chui qua liếp vách
Len lỏi lùa
Trùm cả lũ.
Chúng tôi đều tái mét
Vì rét đông cắt thịt cắt da
Chỉ mong về kiếm miếng rúc nách cha
Cho đỡ đói để mà đỡ rét
*
Tâm chẳng giàu nhưng Tâm có khác
Gia đình hai con cũng khá hơn người
Bố Tâm công tác tỉnh hẳn hoi
Nhà bạn có đồng tươi, đồng héo
Tôi ngồi cạnh Tâm ,xinh xinh, beo béo
Còn tôi thì dúm dó, xanh xao


Rét quá! mình ơi!
Dùng tạm đi một chốc
Cô cởi áo ra khẩn khoản mời
Tôi ái ngại, nhưng rồi cũng mượn
Nhờ một chốc mà mặt tôi hơn hớn
Má căng hồng môi thắm lại càng tươi
Tôi nhìn Tâm ,Tâm lại tím đôi môi
Tôi tiêng tiếc cởi áo bông trả bạn
Cứ như thế mỗi hôm vài bận
Hai người một áo chuyển cho nhau
*





... Đã bao năm chẳng gần nhau
Để ý hợp tâm đầu
Tôi phiêu bạt cuối tàu, sau bãi
Mãi gần đây hai tôi gặp lại
Hàn huyên chia sẻ chuyện ngọt bùi
Lệ tuôn trào thổn thức mãi không nguôi
Tôi một nách ba con
Cố cho tròn phận mẹ
*
Tâm thất thế bị chồng ruồng bỏ
Cũng ba con, Tâm nuôi trọn bao mùa
Hai tôi ôm nhau, lệ lã chã như mưa
Rồi lại cười nhìn bốn thằng hai đứa
*
Cơm áo bây giờ chả còn thiếu nữa
Nhưng cuộc đời thì chua chát đớn đau
Cậu thì xinh còn mình có vụng đâu
Bỏ phí vườn hoang bao năm buồn chán
Chim chóc yến oanh lén nhìn bàn tán
Hoa thơm ngan ngát từng đêm
Mà rào cho kín tự quên chính mình
*
Ừ giá như có một tấm chăn xinh
Sớm tối chia nhau một chút tình
Cũng bớt được phần nào lòng lạnh giá
Cả hai đứa cùng cười như phải bả
Giá bây giờ có một tấm chăn yêu
QH 20 10 2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét