Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010

Con đường xưa






Đường xưa


Quế Hằng

Con đường ấy
Gồ ghề khúc khuỷu
Chỗ khô
Chỗ lội ướt cả quần
Chỗ bùn lầy như chè bà cốt
Vàng vàng đo đỏ
Bám ống chân

Chỗ khô toàn những hố vũng chân
Trâu người qua lại đua nhau dẫm
Chỉ có hai vệt cỏ hai bên xanh thẫm
Lốm đốm hoa, cái tím, cái vàng
Mấy con bướm lang thang
Bay lượn nhẹ nhàng

Chẳng quan tâm đến lũ trẻ
Chạy khô lội ướt
Quần và áo
Nhuốc nhem, nhem nhuốc
Lúc đi thì đứa trước đứa sau
Còn mải mê kịp đến trường
Ba chân bốn cẳng chạy mau mau

Nhưng khi về cả đàn đùa tá lả
Lóp ngóp qua đường sền sệt bánh chè lam
Ném nhau cho hả mấy tiếng bị thầy giam

Bây giờ chơi cho đã
Lũ chúng tôi gái trai cũng một dạ
Về đến nhà như một lũ ma chơi
Quần áo lấm lem
Mặt mũi chả ra người
Vẫn ha hả cười như thằng mất trí

Ôi cái thời nghịch như lũ quỷ
Ấy vậy mà ối đứa vẫn yêu nhau
Tay vẫn cầm tay đầu vẫn cụm đầu
Xa là nhớ gần nhau xanh hoa lá
Rồi lớn lên mỗi người một ngả
Tết về quê mẹ vẫn rộn rã
Với đường xưa
2 9 20o9





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét