TÂM SỰ CÙNG TRĂNG
Khắc khoải trăng tà rọi chấn song
Chồng xưa vĩnh biệt tái tê lòng
Bơ phờ gối chiếc tay buông thả
Lạnh lẽo chăn đơn mắt mở chong
Ngán ngẩm duyên ôi đầu điểm bạc
Buồn thương phận hẩm má phai hồng
Sầu bi trút hận vào thơ phú
Xướng họa vui cười nhạo gió đông !
Văn Cường
TRÁCH AI?
Quế Hằng
Đơn côi từ bấy đã bao đông
Chịu trải những phen khát cháy lòng
Tóc ấy da này đâu kém thắm
Môi đây má nọ chẳng thua hồng
Nắng thu bỡn cợt vờn lên mặt
Nguyệt hạ bông đùa diễu trước song
Chống lại bất công trong giá lạnh
Nhìn đời đen bạc mắt chong chong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét