11-20-Thơ Quế Hằng
Đã viết và có bài đã lên trong blog cũng như thi vien.net.
QH thu gom lại kẻo thất lạc
Mong các bạn đọc và chia sẻ với QH hãy thông cảm và góp ý với QH về những sai sót
11 | NỖI LÒNG Những ngày đã qua đi Nghĩ về anh nhiều lắm Những đêm mưa dầm Những chiều gió lộng Một mình mình, ôm bóng, nhắm trăng suông Liễu bên hồ cũng, lướt sướt tóc sương Hình như liễu cũng, buồn thương ai đó vậy Thương anh một, thương ta biết mấy Người đi đã ra đi,người ở lại sao đây Mưa hết mưa đêm ngày lại nắng ngày Lủi thủi một mình nào ai có biết Là những khi đêm đông rét mướt Buốt giá lòng. Buốt giá cả không gian Chăn chiếu nào ủ ấm được tâm can Rồi mai lại -vội vàng vào ngày mới Cuống quýt chân tay- miếng cơm nuốt vội Con mè nheo sách vở áo quần Cha mẹ anh em quở trách muôn phần Ăn ở làm sao cho tròn đầy dặn Một năm vài lần thăm cha viếng bác Không về thì ta bạc quá ta ơi Mà về thì say xỉn tả tơi Anh em họ chở vợ con về Bằng ô tô đàng hoàng ,tay mang túi sách Quà hàng thùng túi mẹ, túi con Ta như kẻ mất hồn giữa người nhà Mà như người xa lạ Ta không về thì ta bạc quá Mà về thì tủi dạ lắm thay Anh nghĩ làm sao mà bỏ ta đi. Mãi... chẳng trở lại nơi này.
11 /2008 |
12 | XUÂN ĐẾN VŨNG TÀU Quế Hằng tặng Xuân Miền nhân thi hoa hậu qúi bà tại vũng tàu Xuân Miền độ này xướng nhất ha Ở một cái Vũng! ối đàn bà Mắt xanh như lá vài ba chị Mẩy mẩy, tròn tròn lại ,lại qua Tóc vàng, xoăn óng, bóng tựa hoa Áo dài váy rộng dáng thướt tha Chỉ khổ chị nhà vơi bình rượu Viện mắt chuyến này Miền phải qua /24/11/09
"VŨNG"...NÀY ..
Xuan Miền họa Viện mắt - xin chào - tớ chẳng qua! "Vũng"...này phụ nữ đẹp như hoa Mấy cô chúm chím tình mơn mởn Vài chị xồn xồn nghĩa thiết tha Môi mọng, má đào luôn ngóng đợi Quần hồng, áo tím muốn mời qua Rượu dâng, trà hiến mong dùng thử... Ngon, bổ, rẻ - mà mắt sáng ra.
VT.22h50.T6.0401202009. |
13 | CÔ QUẠNH...
Có con ma trên cây xoan nhà cụ Loại Nó bay lòng vòng nó lượn trên không Em ra sân em sợ rúm cả hông Gọi anh hỡi đánh ma cho em với Anh vội vàng chạy ra từ ổ rơm khi em gọi Ma ở đâu cút khỏi nơi này Để em ta sợ rúm cả chân tay Rét thấu xương gió rít lên từng trận Có quản gì đâu không làm anh vướng bận Vẫn chở che cho em ngủ ngon lành *****
Đấy là khi lúc tuổi còn xanh Đầu còn trẻ chung rơm một ổ Giờ ta lớn mỗi người một sứ Ai có cơm người ấy liệu mà ăn Ai có áo có chăn liệu thân mà đắp lấy
*****
Buồn làm sao nhớ làm sao thuở ấy Giờ mỗi người sợ một kẻ ở đâu Nghĩ về nhau tim buốt gan đau Ta cô quạnh ta thấy tình xa quá
Biết làm sao mỗi người một dạ Giá như là cứ như thuở ngày xưa
QH/3/12 2004 |
14 | Quế hằng tặng các anh đã từng tham gia chống mĩ
TÌNH CÁC ANH
Bộ đội thời bình thật sướng ghê "Điền kinh" thì nhiều, ít bò bê Chẳng giống các anh thời chống Mỹ Chèo đèo lội suối vượt sơn khê *** Thương cha nhớ mẹ dạ tái tê Thương em gái nhỏ bị "chống ề" Thương mảnh ruộng sâu không cày xới Thương đám giậu thưa đổ tứ bề *** Mỹ chạy về Mỹ _ Anh về Quê Em gái ngày xưa hết" chống ề" Ruộng sâu anh cày ra hạt ngọc Mẹ già ấm áp,dạ đê mê QH/9/12/09 |
15 | SỐNG TRONG BÃO LŨ
Gió đã đỡ rồi nhưng mưa xối xả Mưa giông bão mưa sợ lắm con ơi Ti vi kêu sông nước lớn lắm rồi Biết là thế nhưng làm sao cho được Mưa ầm ầm mưa như trút nước Lạy trời đi con hãy lạy trời đi! Nước ngập ruộng, ngập đồng, ngập cả lối đi Không sợ đâu con !trời sắp tạnh An ủi con,ôm chặt chúng vào lòng Nước vẫn tấn công ôi thật não nùng Trời lại tối mịt mùng khắp chốn Không sao đâu đứng trên giường rồi trèo tủ chạn Bám chặt lấy cột nhà, bám chặt lấy xà ngang Qua một đêm tàn phá tan hoang Đồng ruộng xóm làng thành biển đỏ Phất pha phất phơ vài ngọn lá Gỗ, thùng, chăn, áo nổi lềnh bềnh Xa xa thuyền cấp cứu trôi nhanh Mẹ cùng con kịp dỡ ngói thò đầu kêu cứu Mấy đứa trẻ víu lan can líu ríu Các chú ơi hãy nhanh tới nơi đây Những chiếc áo màu da cam kéo cháu lên ngay Cháu được cứu nhưng có người không thoát được Tài sản, hoa màu đi đâu hết Lấy gì để em sống ngày mai Có người mất con, cha, mẹ thì biết dựa vào ai Trời vì sao mà trút giận ra oai Hỡi trời đất xin ngài soi thấu Dân lành xin khấu, xin ngài tra kẻ phá hoại rừng Cứu lấy rừng cứu lấy chúng sinh
viết nhanh 3/11/2009 QH |
16 | ĐÓI
Chị làm sao chị có khỏe không ? Dạ xin thưa tôi mệt quá chừng Tôi đang cháy khô trong cổ họng Rồi họ đi làu bàu bội bực Bệnh chị ta có nặng lắm đâu? Mà chị ta chẳng chịu nói một câu Tôi cam chịu thấy mình bất lực
Cánh cửa mở, tiếng chân người lục tục Giờ ăn trưa-tiếng giục giã lao xao Và bước chân êm ái bước vào Nhẹ nhàng nói, nào ta ăn nhé!
Bụng đói,cổ khô, lòng đau, đầu sợ Bát cơm thơm ngào ngạt rót qua răng Cơn gió thoảng qua sưởi ấm cõi lòng Cánh áo trắng nhẹ nhàng lướt đi như tiên nữ Ngoài song cửa có đôi chim nhảy múa Lá xòe tay vây vẫy chúc mừng tôi
Tôi không đói vì nhà hết gạo Mà đói vì sự sơ xuất của tình thâm Vậy hỡi ai ơi! Với nhau hãy sống thật hết lòng QH/1/12/09 |
1 7 | Cảm ơn bạn
QUẾ hương lan toả rừng thơ HẰNG nga còn ánh trăng mơ đợi người Nguyễn ngoát
Lời vàng ý ngọc bạn ơi Hằng xin cảm tạ chờ người đến thăm Nhớ thăm em cái đêm rằm Để nhờ trăng tỏ mà trông mặt người Quế Hằng 17/12/09 Anh mà thăm đúng hôm rằm Hằng ( Nga ) trên trời lại ghen ngầm với em ( Quế Hằng ) Chi bằng chờ lúc ban đêm Trời đầy mây sáng bừng lên Quế Hằng K.N ẤY chết đừng đến nửa đêm Bà ba mà biết thì phiền đến nhau Ban ngày người bận đi đâu Kiếm vàng ngựa bạch qua cầu gió bay QH |
18 | Quế hằng Viết bài trong Thi vien.net. Có lúc ko đúng chỗ Chị Nguyệt Thu phê bình nên QH viết Kính gửi:Bà Nguyệt....Thu Quế Hằng tôi đi đâu cũng bị phạm luật.Ở HN lâu rồi mà gần đây vẫn bị CA nhốt. Vì can tội lạc đường. Có mấy đứa con mà cũng ko bao giờ gọi đúng tên chúng nó. KO bao giờ giám đi đâu. Buồn lắm bà Nguyệt ạ.Sở dĩ tôi viết thư này hy vong bà chiếu cố cho. Tôi ko phải là không tôn trong đâu. Mà vì tôi can tội trí đoản.Tôi không giám tin rằng tôi không sai nữa .Nếu lần sau tôi có sai,Mong bà yêu tiên đừng đuổi tôi. Thi viện này là CHỒNG tôi đó. Rồi bà lại còn mệt hơn Kính chào bà .Chúc bà đi khoẻ chậy nhiều nhanh tay, nhanh mắt Quế Hằng HIHI
Quế Hằng nói Thi Viện là chồng Chả biết còn ai nhận nữa không Định xí Diễn đàn là mụ vợ Coi chừng kiện cáo bởi không thông
K.N Tớ thích tớ cứ nhận ! sao không? Trời tính sao? là chuyện của ông Còn anh nhận ai tuỳ anh chứ Đừng có hi hi với Quế Hằng, Hi... hi QH |
19 | GỬI DIỆU LINH ( nghĩa là mặt trời)
Linh ơi mùa này Hằng lạnh lắm Tại Linh xa chẳng ủ ấm cho Hằng Hãy đến đây tỏ một chút tình thâm Hâm nóng lại tình xưa từng gắn bó Vài lời trên lòng em đã tỏ Đến với em anh có rõ không anh ? Với em đi- noel ta sóng bước song hành Cho bõ nhớ nỗi lòng xa cách trở QH23/12/09 Theo quan niệm dân gian ,Mặt Trăng và Mặt Trời là vợ chồng |
20 | TIẾNG KHÓC NGƯỜI VỢ TRẺ Quế Hằng
Bẩy giờ sét đánh ngang tai Nói rằng anh đột tử ngoài sơn thôn Biết làm sao dạ bồn chồn Vào ra quanh quẩn sóng cồn không yên.
Tại sao anh lại quy tiên Bỏ vợ, bỏ mẹ ,bỏ con giữa đường Sao anh không chút xót thương Mặc em thân gái dặm trường tìm anh.
Xưa kia lười nhác mặc mình Việc làng, việc xóm, Điếm, Đình mặc anh Em thì yên phận gia đình Lo bề nội thất cho mình cho ta
Bây giờ anh đã đi xa Sáng sớm chiều tà buồn khổ mặc em Bằng ấy năm ngẫm lại xem Nước non gánh nặng có em có mình
Cơm canh có lúc chẳng lành Cũng là những chuyện thường tình mà thôi Lời tà tâm phật anh ơi Bỏ đi xin chớ nặng lời với nhau
Nhìn con hơn hớn mái đầu Cút côi anh lỡ đi đâu không về Con tê tái, mẹ tái tê Anh ơi không về mẹ ngóng trông anh Tóc sương bạc trắng đầu cành Sớm trưa than khóc gọi anh, anh hời
Sao đành dứt áo anh ơi Cuộc đời chỉ có thế thôi sao đành Mong gì duyên nợ ba sinh Nghĩa tình nặng mấy cũng đành vậy thôi Chia ly biệt tử đã, rồi Xa anh em có mấy lời nghe anh
Suối vàng yên dạ nhé mình Nguyện đem thân liễu làm xanh cành tùng Làm sao bảo chẳng nhớ nhung Ôi thôi! biệt tử ngàn trùng từ đây!!!
3 / 1997 |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét