Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

HOA MẪU ĐƠN


HOA MẪU ĐƠN
Quế Hằng
Rực rỡ bên đồi đóa Mẫu đơn
Thắm từ sáng sớm đến hoàng hôn
Nắng soi hoa đỏ hình loang loáng
Gió đẩy lá xanh bóng chập chờn
Vững tựa chí cha đông chẳng nản
Bền như lòng mẹ hạ không sờn
Cháy tàn đâu tiếc dòng máu nóng
Vắt kiệt thân mình phủ núi non

 http://farm3.static.flickr.com/2122/2376688448_69fe3f624b_o.jpg
 
Từ 11-20
11
NGẬM NGÙI
    Quế Hằng
    Trời thẳm sao đành mãi bất công
    Ngậm ngùi thân gái nghĩ đau lòng
    Rày đây dựng mố xây nhà ở
    Mai đó đào ao phá bãi trồng
    Một mái đầu xanh vương sắc bạc
    Đôi gò má đỏ đọng màu đồng
    Vừa qua nghèo khó thân đau ốm
    Ngửa mặt xin ông chút ửng hồng

12
TRÁCH TRỜI!
ĐDB Họa

Ông trời ăn ở chẳng bằng công!
Có đứa no nê kẻ đói lòng
Ngày ngắn lo tìm công cuốc xới
Đêm dài mơ nghĩ chuyện gieo trồng
Thời đông lạnh giá không chăn gấm
Tiết hạ khô hanh nỏ quạt đồng
Nghĩ tủi kiếp đời sao lại bạc
Bao giờ được nắm thỏi son hồng…?
DuyQuoc

13

BẤT CÔNG
              Quế Hằng
Chót vót ngài Trời  thật bất công
Người đời ai khéo được bằng lòng
Thật thà thua lớn toi vườn cấy
Gian dối lợi to hưởng đất trồng
Của lắm nhà cao con ối bạc
Tiền nhiều bãi lớn  mẹ  đầy đồng
Con đen mỏi mắt chờ công lý
Còn dám mong chi  tấm áo  hồng

14


BÊN HÀNG NƯỚC
Quế Hằng
Quán nước o Tình bên bến sông
Sớm trưa mưa nắng trải màu hồng
Anh chài vạm vỡ chân đen đất
Chú lái guốc gân bụng đỏ đồng
Kẻ nọ khoe khoang từ sớm hạ
Người này khuếch khoác tới chiều đông
Cô nàng quyết chí thi đô vật
Mấy cậu co vòi có ngán không?



15
BẾN XƯA CẦU MỚI

Quế Hằng

Nhớ xưa qua bến khách hò theo
Bớ bác đợi em  chợ đã chiều
Anh Lái  phanh trần  gò cật đạp
Cô Hàng  tháo   áo   ưỡn eo  reo
Cầu xưa   mới  bắc, không còn khổ
Chợ cũ  vừa  xây, thoát cảnh nghèo
Ông lão nhìn trời, phơi tóc bạc
Mợ nhà  thu  gánh,  thả tình gieo

       

16

       BIẾT LÀM SAO...
Quế Hằng

Cơm rau nước sạch khúc dân ca
Tương  mắm rút thơm với cải cà
Phố xá   bụi mù  xe tá lả
Thôn quê thơm thảo gió  la đà
Trai  như Đồng Tử đua trồng  sắn
Gái tựa Tiên  Dung ganh tưới  hoa
Ngẫm thế nhưng trời se số kiếp
Ngày đêm  trông ngóng mãi trời xa
     QH 16 9 2010



17



BIỆT LY
Quế Hằng

Mùa đông năm ấy tiễn người đi
Tê tái cõi lòng ướt đẫm mi
Gió bấc dùng dằng lời bái biệt
Mưa phùn day dứt tiếng chia ly
Trời cao bất tận ôm niềm hận
Đất rộng vô cùng ấp nỗi bi
Đơn lẻ vầng trăng đòi kỷ niệm
Ngoài song thiếu vắng bóng tình si


18


CÁ ĐẸP BÌNH XÌNH
Quế Hằng
Đong đưa ẽo ọt cá vàng con
Lơ lửng  loanh quanh chiếc bình tròn
Rộng rộng đuôi mềm xòe cánh mỏng
Phình phình thân ngắn thu đầu thon
Cá  chơi  mượt mượt  thoa môi đỏ
Bình cảnh thuôn thuôn viền miệng son
Ngắm nghía  mải mê  ngơ ngẩn dạ
Thú chơi  tao nhã  mãi  không  mòn


19


CA KHÓ
Tặng bác sỹ sản khoa
Quế Hằng
Thấy chị la ngay tháo váy ra
Ngắm nhìn cái trống trắng như ngà
Tăm tia vết nứt phơi ngoài vỏ
Móc máy dấu phồng ẩn dưới da
Anh lớn săm soi lòng lạy mẹ
Chú em nhiêng ngó dạ kêu cha
Chụm đầu mấy bác tìm đường gỡ
Đã thoát vỡ òa tiếng óa oa....
QH 9 11 2010

20




CA KHÓ 2
Quế Hằng
Chị vào lên ghế trút quần ra
Phơi trống phau phau vẻ trắng ngà
Áp má lắng nghe thình thích thịch
Cúi đầu sờ nắn mơn man  da
Họp bàn mấy chú lo như mẹ
Thảo luận vài anh sợ thể cha
Vạch hết cách này xoay cách nọ
Xong rồi tiếng trẻ đã oa oa
Q H 11 2010


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét