CHỢ TRƯA
Sao nỡ để tình
lạnh cuối đông
Chẳng thu cùng
vén lúc đang hồng
Gió gào sướt
mướt đen sườn núi
Mưa xối tơi bời
trắng mặt sông
Trót lỡ chợ
trưa nhưng gắng đợi
Đành rằng rau
úa vẫn chờ trông
Trời già chẳng
phụ lòng vàng đá
Chớ buộc đời mình cảnh trống không
Quế Hằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét