MƯỜI HAI BẾN NƯỚC
Quế hằng
Vốn dĩ nữ nhi vẫn cậy chồng
Dại gì đơn độc với chăn bông
Ruộng vườn cây trái lưa thưa ngọn
Nương rẫy lá hoa lởm chởm ngồng
Chị nọ kém duyên đời bạc thếch
Cô kia tốt số kiếp vàng ong
"Mười hai bến nước" sao mà chọn
Trời ngó ai rồi đấy khỏi mong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét