Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010

Giao lưu với Diệp

MAI ANH ĐI!

Anh nói rằng: "Mai anh sẽ đi"
Tôi tắc nghẹn không 1 lời từ biệt.
Số máy quen, mà tôi không biết
Bộ nhớ vô tình xoá sạch nó đi.

Anh nói rằng: "Mai anh sẽ đi"
Cái ngập ngừng giữa những người thân thiết
Cái thâm tình bị thói đời giết chết.
Giã biệt anh trong câm lặng đắng cay.

Thôi! Anh đi! Bèo nước từ đây
Mảnh khăn trăng khóc thêm tình huynh đệ
Mai anh đi...
Lời đơn giản mà nói ra chẳng dễ
Lưỡi dao nào đang đâm xé tim tôi.

Cuộc đời mà, nó phải đúng như đời.
Mình ngu dại hiểu đời đơn giản hoá.
Để đến nỗi 1 lời chào dễ quá
Cũng nặng lòng chẳng dám thốt ra.

Mai anh đi. Vâng! Mai anh hãy đi đi
Đi xa chốn bụi trần bạc xoá.
Ta cố luyện cho tim ta thành đá
Để khỏi ngập ngừng trước lúc phân li.
Diệp 2oo8



Quế Hằng họa lại

ANH KHÔNG !

Mai anh di! vâng mai,anh cứ đi!
Đừng nói nữa kẻo lệ, nhòa lệ ứa
Chẳng bao giờ tim anh thành đá!
Mà chỉ là- vờ thành đá mà thôi
Anh đi rồi, anh mãi mãi quên tôi
Hay mãi mãi nhớ lời thổn thức
Bởi vì sao anh ơi anh có biết
Vì anh là thi sỹ anh ơi!
Nếu tim anh đã hóa đá rồi
Thì anh chẳng có lấy một lời từ biệt
Và anh chẳng làm sao viết được
Lấy một dòng lệ ứa tim đau!
Anh đi rồi !Không anh chả đi đâu.
Quế Hằng 2 4 2010


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét