Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2009

Hai chiếc ba lô

Tặng con Minh nhân dịp con tốt nghiệp đại học. Cùng nhân dịp gặp mặt XN thăm dò than II ngày 16/11/2008

Khoác ba-lô cho con
Ngước mắt tôi nhìn trời
Nước mắt mẹ rơi
Mỉm miệng cười
Con đi "chân cứng đá mềm"!

Chiếc ba-lô ngày xưa màu cỏ úa
Cha con đựng:
Những viên cuội to,
Những hòn đá nhỏ.
Mỗi tối về trĩu nặng hai vai.

Nhớ khi con ra đời
Mới hai mươi ngày tuổi,
Một buổi tối mưa rơi
Cha con về - trên vai đồng đội
Hai cùng cười méo mó - cửa vào ra
Chân quấn băng ngồi xuống ghế lân la:
Có gì đâu! chúng ta nghề địa chất,
Trượt chân, trật khớp... chuyện nhỏ mà thôi
Bọn anh qua những nơi chẳng có người
Bọn anh đến những nơi chưa ai đến
Em yêu anh, hãy yêu cả cái nghề của anh
Và hãy yêu cả những viên đá cuội
Chúng im lặng vô tư nhưng nói rất nhiều điều

Em hãy sinh cho anh những tuổi trẻ mầu xanh
Một, hai, rồi ba nhóc ăn khỏe lớn nhanh
Để còn theo cha làm nghề địa chất.
"Như thép đã tôi trong lửa đỏ"
Em hãy rèn cho chúng "rắn như thép, vững như đồng"
Để chúng còn tiếp nhận sự nghiệp của cha ông


Chiếc ba-lô bây giờ
Không phải màu cỏ úa
Mà là màu đỏ - rực lửa nhiệt tình
Đất nước đã hồi sinh
Con cũng đã trưởng thành
Cao hơn cha ngày trước
Chúc con vững bước
Đạp núi băng rừng
Suối không sâu và đá không nặng
Khó khăn đều nhỏ bé dưới chân con

Nhờ cha trước mở đường
Nay con đi nhẹ bước
"Rừng không thiêng và nước không độc"
Tối con về mẹ lại đợi con.

Và con yêu ơi
Hãy mạnh bước hãy vững lòng
Hãy khoác ba-lô lên vai
Và hãy tự hào cha con ta là nhà địa chất
Có đôi chân vững chắc
Với ba-lô bên mình
"Rừng không thiêng và nước không độc"
Xếp hàng chào đón bước con qua.

18/11/2008

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét