Ngày 29/8/2010 ở HN có tổ chứ hội thơ mùa thu. QH có tham dự với bài
"Câu chuyện lớp tôi"
Có hai giải đồng hạng về thơ tự do. Quế Hằng may mắn được nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo trao cho một giải. Ảnh trên. QH đứng giữa tay cầm giải thưởng. Nhỏ thôi nhưng QH rất cảm động QH xin cám ơn các anh chị em đã đọc thơ QH , động viên và theo dõi bước đi của QH. QH xin trích bài bình của NT Phạm Bá Chiểu
Bài thơ như một câu chuyện bằng thơ tuyệt đẹp về tình bạn được viêt bởi cây bút tả tình tài ba. Cảm ơn Quế Hằng về bài thơ đẹp. Cảm ơn nhà thơ với thủ pháp bi hùng đã làm bài thơ đi vào lòng người cho ta mãi nhớ về một thời máu và hoa... Vâng thủ pháp bi hùng trong thơ, từ thuở đọc "Tây tiến" của Quang Dũng, mãi giờ đây mới được gặp lại...
Miềm vui xin được chia sẻ. XIN cám ơn về tất cả
CÂU CHUYỆN LỚP TÔI
TÙNG.... TÙNG....TÙNG....
Lũ chim sẻ ùa ra khỏi lớp
Tung ta, tung tăng
Rung ra, rung răng
*****
Anh cu Tiến cao nhất lớp
Da màu cánh gián đen vàng
Như cây tre để trên bếp
Chú Khôi còm
Lũn cũn chạy theo Tò toe, lóc cóc
Tóc như nắm râu ngô rối bù
Cười toe toét - cô Tí lùn đanh đá chả sợ ai
Cái Quang gầy
Mắt tựa lá khoai,
Hắn cười tít
Chìa mấy cái răng trắng tinh màu sứ
Và một lũ quần thâm áo gụ
Má ửng hồng như trái táo cuối đông
Cô nào cũng tươi dòn,
Với lọn tóc dài thuôn mềm mại
Cười rộn ràng, tan cả đói buổi trưa
******
Tôi già rồi nhớ lại những giấc mơ
Thuở ấy xanh lơ- màu xanh hy vọng
Tiếng trống trường
Chia chúng tôi bay đi
Tìm sự sống:
Có mấy thằng: mãi mãi... chẳng trở về!
Xương thịt bạn tôi.
Đành nằm lại nơi
Xứ lạ- xa quê!!!
Tôi điểm danh
Chỉ còn dư một nửa!
Đứa bận chồng con
Đứa quanh năm lam lũ
Mấy đứa thì thương tật đẩy xe lăn
Vài chị già đau ốm quanh năm
Những cô thanh niên xung phong
Chẳng lấy được chồng.
Ôm mõ tụng kinh chờ ngày đắc đạo
******
Biết đâu mà tìm!
Chỉ biết là tuyến lửa
Nơi ngày xưa- các bạn tôi lao vào phía đó
Hiến dâng mình cho Tổ quốc hôm nay
Để bây giờ:
Tay chẳng được cầm tay!
Lũ chúng tôi còn lại.
Tóc bạc, răng vàng,
Nhìn lũ trẻ tung tăng vào lớp học...
Quế Hằng 27 7 2010
NHỚ ĐÒ CHIỀU23:48 01-09-2010 Chúc mừng Quế Hằng đã có bài thơ sâu sắc đầy ý nghĩa để lại trong lòng người đọc .Xứng đáng nhận giải thưởng cao quí
Thỉnh thoảng tôi lại đọc blog này. Mỗi lần như vậy tôi lại ngạc nhiên về sức biểu cảm của những câu thơ thật hết sức đơn giản. Quế Hằng viết nhẹ nhàng, như nói chuyện trong đời thường, không làm điệu bộ cách điệu, nhưng lại rất cảm động. Một bài thơ mà gần như tổng kết những thân phận con người đi về phía tuyến lửa, đi ra khỏi chiến tranh, và...đi về buổi chiều của mỗi cuộc đời riêng trong cuộc sống và chiến đấu của cả dân tộc. Thậm chí tôi đã đọc bài thơ này với một giọt nước mắt!
Trả lờiXóa