Thứ Năm, 19 tháng 11, 2009

NỖI LÒNG

Những ngày đã qua đi
Nghĩ về anh nhiều lắm
Những đêm mưa dầm
Những chiều gió lộng
Một mình mình ôm bóng nghắm trăng xuông
Liễu bên hồ cũng lướt sướt tóc sương
Hình như liễu cũng buồn thương ai đó vậy
Thương anh một, thì thương ta biết mấy
Người đi đã ra đi,người ở lại sao đây
Mưa hết mưa đêm ngày lại nắng ngày
Lủi thủi một mình nào ai có biết
Là những khi đêm đông rét mướt
Buốt giá lòng.
Buốt giá cả không gian
Chăn chiếu nào ủ ấm được tâm can
Rồi mai lại -vội vàng vào ngày mới
Cuống quýt chân tay- miếng cơm nuốt vội
Con mè nheo sách vở áo quần
Cha mẹ anh em quở trách muôn phần
Ăn ở làm sao cho tròn đầy dặn
Một năm vài lần thăm cha viếng bác
Không về thì ta bạc quá ta ơi
Mà về thì say xỉn tả tơi
Anh em họ chở vợ con về
Bằng ô tô đàng hoàng ,tay mang túi sách
Quà hàng thùng túi mẹ, túi con
Ta như kẻ mất hồn giữa người nhà
Mà như người xa lạ
Ta không về thì ta bạc quá
Mà về thì tủi dạ lắm thay
Anh nghĩ làm sao mà bỏ ta đi.
Mãi... chẳng trở lại nơi này
Sợi dây nào đã trói ta mà sao chặt bấy
Nới tay cho dể sống kiếp tù đày
Hỡi người ơi ! tôi vẫn ở đây !
QH/20/11/09

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét