
ĐIỂM TỰA
Trời mưa phùn
Gió ngoài kia gầm rít
Điện nhập nhèm lúc có lúc không
Căn nhà rộng
Mình em lòng đối mặt với lòng
Hơn lúc nào mong cùng anh thủ thỉ
Rét tê tái giá anh che cho nhỉ
Muốn hay không em vẫn phận đàn bà
Cũng yếu lòng nước mắt cứ tuôn ra
Trong cô quạnh vẫn chỉ là mảnh lụa
Hồn trống rỗng mong anh làm điểm tựa
Muốn gọi anh nhưng anh quá xa xôi
Khuya mất rồi,Trời cũng sắp sáng rồi
Đôi tiếng nữa nắng ngời lên phía đó
Những mong rằng anh gửi cho theo gió
Giọt nắng hồng cho cây cỏ tươi xanh
Mong qua đêm trời lại trong lành
Điểm tựa là anh
Cho lòng em bớt lạnh
Hãy ôm em cho vơi niềm cô quạnh
Anh đừng đi nhớ nhé có em chờ!